jīng
【經】
sān nián chūn, qí guó xià wèi shí màn gū shuài shī wéi qī.
三年春,齊國夏、衛石曼姑帥師圍戚。
xià sì yuè jiǎ wǔ, dì zhèn.
夏四月甲午,地震。
wǔ yuè xīn mǎo, huán gōng xī gōng zāi.
五月辛卯,桓宮、僖宮災。
jì sūn sī shū sūn zhōu chóu shuài shī chéng qǐ yáng.
季孫斯、叔孫州仇帥師城啟陽。
sòng lè kūn shuài shī fá cáo.
宋樂髡帥師伐曹。
qiū qī yuè bǐng zǐ, jì sūn sī zú.
秋七月丙子,季孫斯卒。
cài rén fàng qí dài fū gōng sūn liè yú wú.
蔡人放其大夫公孫獵於吳。
dōng shí yuè guǐ mǎo, qín bó zú.
冬十月癸卯,秦伯卒。
shū sūn zhōu chóu zhòng sūn hé jì shuài shī wéi zhū.
叔孫州仇、仲孫何忌帥師圍邾。
chuán
【傳】
sān nián chūn, qí wèi wéi qī, qiú yuán yú zhōng shān.
三年春,齊、衛圍戚,求援於中山。
xià wǔ yuè xīn mǎo, sī duó huǒ. huǒ yú gōng gōng, huán xī zāi. jiù huǒ zhě jiē yuē: gù fǔ. nán gōng jìng shū zhì, mìng zhōu rén chū yù shū, qí yú gōng, yuē: pǐ nǚ ér bù zài, sǐ. zi fú jǐng bó zhì, mìng zǎi rén chū lǐ shū, yǐ dài mìng, mìng bù gòng, yǒu cháng xíng. xiào rén chéng mǎ, jīn chē zhī xiá. bǎi guān guān bèi, fǔ kù shèn shǒu, guān rén sù gěi. jì rú wéi mù, yù yōu cóng zhī, méng qì gōng wū. zì dà miào shǐ, wài nèi yǐ quān, zhù suǒ bù gěi. yǒu bù yòng mìng, zé yǒu cháng xíng, wú shè. gōng fù wén bó zhì, mìng xiào rén jià chéng chē. jì huán zi zhì, yù gōng lì yú xiàng wèi zhī wài. mìng jiù huǒ zhě shāng rén zé zhǐ, cái kě wèi yě. mìng zàng xiàng wèi, yuē: jiù zhāng bù kě wáng yě. fù fù huái zhì, yuē: wú bèi ér guān bàn zhě, yóu shí shěn yě. yú shì hū qù biǎo zhī gǎo, dào hái gōng gōng. kǒng zǐ zài chén, wén huǒ, yuē: qí huán xī hū.
夏五月辛卯,司鐸火。火踰公宮,桓、僖災。救火者皆曰:「顧府。」南宮敬叔至,命周人出御書,俟於宮,曰:「庀女而不在,死。」子服景伯至,命宰人出禮書,以待命,命不共,有常刑。校人乘馬,巾車脂轄。百官官備,府庫慎守,官人肅給。濟濡帷幕,郁攸從之,蒙葺公屋。自大廟始,外內以悛,助所不給。有不用命,則有常刑,無赦。公父文伯至,命校人駕乘車。季桓子至,御公立於象魏之外。命救火者傷人則止,財可為也。命藏《象魏》,曰:「舊章不可亡也。」富父槐至,曰:「無備而官辦者,猶拾瀋也。」於是乎去表之槀,道還公宮。孔子在陳,聞火,曰:「其桓、僖乎。」
liú shì fàn shì shì wèi hūn yīn, cháng hóng shì liú wén gōng, gù zhōu yǔ fàn shì. zhào yāng yǐ wèi tǎo. liù yuè guǐ mǎo, zhōu rén shā cháng hóng.
劉氏、范氏世為婚姻,萇弘事劉文公,故周與范氏。趙鞅以為討。六月癸卯,周人殺萇弘。
qiū, jì sūn yǒu jí, mìng zhèng cháng yuē: wú sǐ. nán rú zǐ zhī zǐ, nán yě, zé yǐ gào ér lì zhī. nǚ yě, zé féi yě kě. jì sūn zú, kāng zi jí wèi. jì zàng, kāng zi zài cháo 4. nán shì shēng nán, zhèng cháng zài yǐ rú cháo, gào yuē: fū zǐ yǒu yí yán, mìng qí yǔ chén yuē: nán shì shēng nán, zé yǐ gào yú jūn yǔ dài fū ér lì zhī. jīn shēng yǐ, nán yě, gǎn gào. suì bēn wèi. kāng zi qǐng tuì. gōng shǐ gòng liú shì zhī, zé huò shā zhī yǐ, nǎi tǎo zhī. zhào zhèng cháng, zhèng cháng bù fǎn.
秋,季孫有疾,命正常曰:「無死。南孺子之子,男也,則以告而立之。女也,則肥也可。」季孫卒,康子即位。既葬,康子在朝[4]。南氏生男,正常載以如朝,告曰:「夫子有遺言,命其圉臣曰:『南氏生男,則以告於君與大夫而立之。』今生矣,男也,敢告。」遂奔衛。康子請退。公使共劉視之,則或殺之矣,乃討之。召正常,正常不反。
dōng shí yuè, jìn zhào yāng wéi zhāo gē, shī yú qí nán. xún yín fá qí fú, shǐ qí tú zì běi mén rù, jǐ fàn shī ér chū. guǐ chǒu, bēn hán dān. shí yī yuè, zhào yāng shā shì gāo yí, è fàn shì yě 4.
冬十月,晉趙鞅圍朝歌,師於其南。荀寅伐其郛,使其徒自北門入,己犯師而出。癸丑,奔邯鄲。十一月,趙鞅殺士皋夷,惡范氏也[4]。