jīng
【經】
shí yǒu èr nián chūn, wáng sān yuè gēng wǔ, rì yǒu shí zhī.
十有二年春,王三月庚午,日有食之。
xià, chǔ rén miè huáng.
夏,楚人滅黃。
qiū qī yuè.
秋七月。
dōng shí yǒu èr yuè dīng chǒu, chén hóu chǔ jiù zú.
冬十有二月丁丑,陳侯杵臼卒。
chuán
【傳】
shí èr nián chūn, zhū hóu chéng wèi chǔ qiū zhī fú, jù dí nán yě.
十二年春,諸侯城衛楚丘之郛,懼狄難也。
huáng rén shì zhū hóu zhī mù yú qí yě, bù gòng chǔ zhí, yuē: zì yǐng jí wǒ jiǔ bǎi lǐ, yān néng hài wǒ? xià, chǔ miè huáng.
黃人恃諸侯之睦於齊也,不共楚職,曰:「自郢及我九百里,焉能害我?」夏,楚滅黃。
wáng yǐ róng nán gù, tǎo wáng zǐ dài.
王以戎難故,討王子帶。
qiū, wáng zǐ dài bēn qí. dōng, qí hóu shǐ guǎn yí wú píng róng yú wáng, shǐ xí péng píng róng yú jìn.
秋,王子帶奔齊。冬,齊侯使管夷吾平戎於王,使隰朋平戎於晉。
wáng yǐ shàng qīng zhī lǐ xiǎng guǎn zhòng, guǎn zhòng cí yuē: chén, jiàn yǒu sī yě, yǒu tiān zǐ zhī èr shǒu guó gāo zài. ruò jié chūn qiū, lái chéng wáng mìng, hé yǐ lǐ yān? péi chén gǎn cí. wáng yuē: jiù shì, yú jiā nǎi xūn, yīng nǎi yì dé, wèi dū bù wàng. wǎng jiàn nǎi zhí, wú nì zhèn mìng. guǎn zhòng shòu xià qīng zhī lǐ ér hái. jūn zǐ yuē: guǎn shì zhī shì sì yě yí zāi! ràng bù wàng qí shàng. shī yuē: kǎi tì jūn zǐ, shén suǒ láo yǐ.
王以上卿之禮饗管仲,管仲辭曰:「臣,賤有司也,有天子之二守國、高在。若節春秋,來承王命,何以禮焉?陪臣敢辭。」王曰:「舅氏,余嘉乃勛,應乃懿德,謂督不忘。往踐乃職,無逆朕命。」管仲受下卿之禮而還。君子曰:「管氏之世祀也宜哉!讓不忘其上。《詩》曰:『愷悌君子,神所勞矣。』」