jīng
【经】
shí yǒu yī nián chūn, jìn shā qí dài fū pī zhèng fù.
十有一年春,晋杀其大夫丕郑父。
xià, gōng jí fū rén jiāng shì huì qí hóu yú yáng gǔ.
夏,公及夫人姜氏会齐侯于阳穀。
qiū bā yuè, dà yú.
秋八月,大雩。
dōng, chǔ rén fá huáng.
冬,楚人伐黄。
chuán
【传】
shí yī nián chūn, jìn hóu shǐ yǐ pī zhèng zhī luàn lái gào. tiān wáng shǐ zhào wǔ gōng nèi shǐ guò cì jìn hóu mìng. shòu yù duò. guò guī, gào wáng yuē:" jìn hóu qí wú hòu hū. wáng cì zhī mìng ér duò yú shòu ruì, xiān zì qì yě yǐ, qí hé jì zhī yǒu? lǐ, guó zhī gàn yě. jìng, lǐ zhī yú yě. bù jìng zé lǐ bù xíng, lǐ bù xíng zé shàng xià hūn, hé yǐ zhǎng shì?"
十一年春,晋侯使以丕郑之乱来告。天王使召武公、内史过赐晋侯命。受玉惰。过归,告王曰:“晋侯其无后乎。王赐之命而惰于受瑞,先自弃也已,其何继之有?礼,国之干也。敬,礼之舆也。不敬则礼不行,礼不行则上下昏,何以长世?”
xià, yáng jù quán gāo yī luò zhī róng tóng fá jīng shī, rù wáng chéng, fén dōng mén. wáng zǐ dài zhào zhī yě. qín jìn fá róng yǐ jiù zhōu.
夏,扬拒、泉皋、伊雒之戎同伐京师,入王城,焚东门。王子带召之也。秦、晋伐戎以救周。
qiū, jìn hóu píng róng yú wáng. huáng rén bù guī chǔ gòng.
秋,晋侯平戎于王。黄人不归楚贡。
dōng, chǔ rén fá huáng.
冬,楚人伐黄。