hán qì yǒu xǐ nù, chù wù wú bù míng. tiān jī xiè niǎo jī, wén zì cóng cǐ shēng.
含气有喜怒,触物无不鸣。天机泄鸟迹,文字从此生。
shuí yán tǔ wěi qì, shēng hé tiān dì qīng. pǔ huài xī shì sè, qiǎo lù wā huáng shēng.
谁言土苇器,声合天地清。朴坏牺氏瑟,巧露娲皇笙。
mò liú bù kě zhàng, shēng lǜ suí hé bìng. biàn dú xiāo shì xuǎn, bú jiàn zhēn xìng qíng.
末流不可障,声律随合并。遍读萧氏选,不见真性情。
yuàn cì zá jī mà, míng yuē lí sāo jīng. sòng měi xiàn chǎn yù, shì wèi zhī fú míng.
怨刺杂讥骂,名曰离骚经。颂美献谄䛕,是谓之罘铭。
shī dào chū bù rán, zì shì shí dài gèng. qín huǒ shāo bù sǐ, cǐ wù rú yǒu líng.
诗道初不然,自是时代更。秦火烧不死,此物如有灵。
zhì jīn sān bǎi biǎn, yīn yīn jīn shí shēng. hàn rú gè míng jiā, biàn kǒu jù fēn zhēng.
至今三百萹,殷殷金石声。汉儒各名家,辩口剧分争。
kāng chéng dú huī gē, zhū rú yuē lián héng. jì jiǔ zuì hòu chū, qiān gǔ lǎo chéng jīng.
康成独麾戈,诸儒约连衡。祭酒最后出,千古老成精。
wǒ yù dú ěr yǎ, bù biàn áo xiè míng. shàng lián shěn xiè bèi, mǎn qiè yuè lù xíng.
我欲读尔雅,不辨螯蟹名。尚怜沈谢辈,满箧月露形。
kǒng tú fán jǐ rén, rù shì wú zhǎng qīng. sān zi lùn xìng mìng, jǔ shì wèi jī píng.
孔徒凡几人,入室无长卿。三子论性命,举世为讥评。
bái shǒu cǎo tài xuán, cái dé fù jiàng yīng. bù rú kuāng dǐng shuō, yù xiào rén yù tīng.
白首草太玄,才得覆酱罂。不如匡鼎说,愈笑人愈听。