shēng píng xǐ zhù shān, ér fěi lè dēng zhì. yóu yì jū kuāng lú, pín nián nǎi yī chū.
生平喜住山,而匪乐登陟。犹忆居匡庐,频年乃一出。
jù kěn lí rén qún, ruì záo chū nán rù. cháng wèi lǔ guó shì, zhì bù shòu shéng mò.
讵肯离人群,枘凿初难入。尝为鲁国士,志不受绳墨。
qǐ yǒu wáng zǐ qiáo, dān liū bù kě shí. lí lí ruò cān chén, fǔ yǎng héng zī huò.
岂有王子乔,丹溜不可食。离离若参辰,俯仰恒滋惑。
jié zhòu xī wú xìng, shùn yǔ ān zhī xí. xīn zhī suí jiàn wén, jiàn zì fēi yī rì.
桀纣奚无性,舜禹安知习。心知随见闻,渐渍非一日。
bǎn quán wú è míng, nán cháo yǒu cán dé. cáo wèi yì shòu shàn, rén zhǐ wèi cuàn lì.
阪泉无恶名,南巢有惭德。曹魏亦受禅,人指为篡立。
hóu mén chū rén yì, fú lǔ jǐn cán zéi. dāng shí zhòng chéng bài, hòu shì hé míng shí.
侯门出仁义,俘虏尽残贼。当时重成败,后世覈名实。
míng shí chí shèng xián, chéng bài yóu jiǎ yǐ. jiǎ yǐ gǔ yòu jīn, shèng xián hé dé shī.
名实持圣贤,成败犹甲乙。甲乙古又今,圣贤何得失。
shì qióng nǎi chóng yīn, miǎo miǎo zhōng nán bì. dào zhí fēng qiě yán, yán mǐn pín ér jí.
事穷乃崇因,邈邈终难必。盗蹠丰且延,颜闵贫而疾。
xū jiē hū tiān xī, sān shì fèi qióng jí. hào jié yī niàn xìng, xiū jiù chéng xiāo xī.
吁嗟乎天兮,三世费穷诘。浩劫一念兴,休咎成消息。
yì yán jī yǒu yú, qìng yāng tōng jiā guó. xūn yóu jìng mù qián, bù zhī qí suǒ jí.
易言积有馀,庆殃通家国。薰莸竞目前,不知其所集。
wǒ guān shǐ yǔ zhōng, yǐ cǐ bǎi qíng bì. xuán bì nán wéi gōng, yàn shí wú zì xí.
我观始与终,以此百情毕。玄璧难为功,燕石吾自袭。
fù guì qǐ bù yù, huáng què bēi shuāng yì. cháng nián qǐ bù mù, péng lái rì yì zè.
富贵岂不欲,黄雀悲双翼。长年岂不慕,蓬莱日易昃。
shì fēn jiǔ yǐ cí, jiē yú fěi qí pǐ. yǒu shēn suí jī hán, wú xīn rèn xīn chù.
世纷久已辞,接舆匪其匹。有身随饥寒,无心任欣怵。
shuāi róng zào huà jūn, wàng huái qǐ jìng lì. yī sǐ fù yī shēng, yī láo fù yī yì.
衰荣造化均,忘怀岂静力。一死复一生,一劳复一逸。
fú yóu zì zhāo mù, hè qū guī qián nì. xiū duǎn jìng yóu shuí, kě yǐ pò shì zhí.
蜉蝣自朝暮,鹤曲龟潜匿。修短竟由谁,可以破世执。
wǒ yì wú qí huái, zhī yǒu ān xīn shù. xíng xíng jiàn yuǎn shān, huò shí zuò zhǎng mò.
我亦无奇怀,秖有安心术。行行见远山,或时坐长默。
huò shí dēng gāo tái, yī mù fú yún bī. yún sàn kōng zhōng zhēn, xī zhào qǐ hán sè.
或时登高台,一目浮云逼。云散空中真,夕照起寒色。
mào lín huán cāng cén, chén fēng guī guǎng xí. cǐ qù shuí dāng wú, yīn qín fù bǎi yī.
茂林环苍岑,晨风归广隰。此趣谁当无,殷勤赋百一。
shì wèn zhāng liú hóu, huáng shí zǎo céng shí. gōng chéng bìn chuí chuí, yù huǐ jiē hé jí.
试问张留侯,黄石蚤曾识。功成鬓垂垂,欲悔嗟何及。