rén shì píng yuán zì yì yán, shī chéng zhǎng zài xiào tán jiān. shì kàn luò bǐ yún yān jí, nán fàng yáo chūn cǎo mù xián.
人似平原字亦顏,詩成長在笑談間。試看落筆雲煙疾,難放搖春草木閒。
měi sú wèi róng kuī zhì jǐn, quàn gēng liáo dé bàn xíng shān. cán jiāng zhèng là chóu jīng pú, wú guài nián shí zhài wèi hái.
美俗未容窺制錦,勸耕聊得伴行山。慚將鄭臘酬荊璞,無怪年時債未還。