hú gōng shān zhōng xīng yǒu yú, shān rén ài xián tóu bù shū. shī yín gǔ rén bù dào yǔ, jià chā sú yǎn wèi jiàn shū.
壶公山中兴有馀,山人爱閒头不梳。诗吟古人不道语,架插俗眼未见书。
yǒu shí chéng xìng xiě yōu bào, lǎo bàng bèng chū qiān hú zhū. xióng cái rú cǐ hé láng miào, zǎo guī qiū hè liáng kě xū.
有时乘兴写幽抱,老蚌迸出千斛珠。雄才如此合廊庙,早归丘壑良可吁。
shān rén zì yán wú suǒ hǎo, bù zài pèi yù jīn mén qū. céng wén shì jiè cháng xiàn quē, tuò hú jī suì kuáng gē fā.
山人自言吾所好,不在佩玉金门趋。曾闻世界常陷缺,唾壶击碎狂歌发。
juàn wò nán yáng gāng shàng yún, zuì hū cǎi shí jī tóu yuè. yuè cán chén shì tóng fú yóu, pōu pò fān lí tóng hú yuè.
倦卧南阳冈上云,醉呼采石矶头月。阅残尘世同蜉蝣,剖破籓篱同胡越。
nián yú ěr shùn jīn lì qiáng, shí xiàng fēng qián xī hè fà. shě nán shě běi jù zhòng huā, kè lái jiǎn jiǔ hái zhāi guā.
年踰耳顺筋力强,时向风前晞鹤发。舍南舍北俱种花,客来剪韭还摘瓜。
kāi jìng zhàng fēn huáng dú cǎo, xié zūn shí duì bái ōu shā. ōu shā dú cǎo zì chéng qù, hé yòng gèng mì xiān rén jiā.
开径杖分黄犊草,携尊时对白鸥沙。鸥沙犊草自成趣,何用更觅仙人家。