hàn tíng shuí fù lián cái zǐ, zhé qù cháng shā jǐ qiān lǐ. sān chǔ hán yún guò yàn shēng, jiǔ yí qiū sè yáo jiāng shuǐ.
汉廷谁复怜才子,谪去长沙几千里。三楚寒云过雁声,九疑秋色摇江水。
sāo rén zì gǔ bēi qiū fēng, huáng líng miào qián bān zhú cóng. chóu chàng xiāng líng yǎo hé chǔ, shì tīng yáo sè yuè míng zhōng.
骚人自古悲秋风,黄陵庙前斑竹丛。惆怅湘灵杳何处,试听瑶瑟月明中。