chén xiāng tíng wài ráo chūn fēng, míng huā zhǒng zhǒng wú léi tóng. qīng píng yǒu lè mèi fēi zǐ, jūn wáng dài xiào huí zhòng tóng.
沉香亭外饶春风,名花种种无雷同。清平有乐媚妃子,君王带笑回重瞳。
shì shuí rěn ài gè jiǎn zhāi, là fēng chā xiàng jīn píng zhōng. tiān xiāng guó sè nǎi rú xǔ, dǎ bō dìng jí huā shén gōng.
是谁忍爱各剪摘,蜡封插向金瓶中。天香国色乃如许,打剥定藉花神功。
níng zhī zhōng rén shí jiā fù, cái gōng shēn sè huā yī cóng. cháng ān ài huā yǐ chéng sú, bù suí ér nǚ wéi hán gōng.
宁知中人十家赋,才供深色花一丛。长安爱花已成俗,不随儿女唯韩公。
wǒ cóng qiān zǎi jiē wǎng shì, ài huā qiè bǐ lián xī wēng.
我从千载嗟往事,爱花窃比濂溪翁。