wén dào táo yuán kě bì qín, bǔ jū yǒu dì tuō xián shēn. yuán pāo yě guǒ qī shēng kè, lù guò xī zhāi xiá shú rén.
聞道桃源可避秦,卜居有地托閒身。猿拋野果欺生客,鹿過溪齋狎熟人。
sǔn wèi jīng dōng cháng fù xuě, liǔ yīn zhǒng zi dé liú chūn. hé shí gòng zuì shān zhōng jiǔ, jiàn yuè fāng zhī míng yuè xún.
筍為經冬嘗覆雪,柳因種子得留春。何時共醉山中酒,見月方知明月旬。