bù yàn rén jiān shuǐ bàn zhī, dú jiāng kū zhàng wèn xū méi. jī chuāng lěng dàn cún yú xuě, lù yě huāng chén chū bié zhī.
不厭人間水半卮,獨將枯杖問鬚眉。雞窗冷淡存餘雪,鹿野荒沉出別枝。
gē mǎn guān hé liáo dāng kū, shí cán tiě shí hǎo zhī jī. jiù shí xián mèng yīng pín jiàn, què hèn cán nián tàn wèi shuāi.
歌滿關河聊當哭,食殘鐵石好支飢。舊時閒夢應頻見,卻恨殘年嘆未衰。