héng dí duì lí tíng, piān zhōu yuè jiāng kǒu
橫笛對離亭,扁舟越江口。
yuè xià hé rén zuì duàn cháng, tiān yá yuàn bié chuī yáng liǔ
月下何人最斷腸,天涯怨別吹《楊柳》。
yáng liǔ fán yīn chóu fù chóu, wú tóng xiāo sè jiāng fēng qiū
《楊柳》繁音愁復愁,梧桐蕭瑟江楓秋。
cháng lín bàn yè yè jiē tuō, jī shuǐ sān jiāng yún bù liú
長林半夜葉皆脫,積水三江雲不流。
cháng yè màn màn tīng wèi liǎo, biàn yǔ huí gōng yóu niǎo niǎo
長夜漫漫聽未了,變羽回宮猶裊裊。
yuè hǎi tiān biān niǎo bù fēi, mǐn guān yuè àn yuán shēng xiǎo
越海天邊鳥不飛,閩關月暗猿聲小。
xū yú yī qǔ gèng qī qīng, líng luò méi huā mǎn chǔ chéng
須臾一曲更淒清,零落梅花滿楚城。
chǔ chéng tiáo tiáo jiē shā qì, biān kè wén zhī lèi jù dī
楚城迢迢接沙磧,邊客聞之淚俱滴。
huáng āi jī xuě àn zhǎng guān, jué yù qióng huāng cǎo gēn bái
黃埃積雪暗長關,絕域窮荒草根白。
cǐ yè chóu xīn dú duì jūn, míng cháo chàng bié yòu lí qún
此夜愁心獨對君,明朝悵別又離群。
chán yú chéng shàng chuī qiāng guǎn, zhī ěr xiāng sī bù rěn wén
單于城上吹羌管,知爾相思不忍聞。