jūn bú jiàn shǔ dì chūn hún tuō dù juān, liáo dōng yǒu niǎo néng rén yán. zhī tóu bǎi shé píng shuí huà, yìng shì chán rén kǒu yè yuān.
君不见蜀帝春魂托杜鹃,辽东有鸟能人言。枝头百舌凭谁化,应是谗人口业冤。
dōng fāng xù rì qiān mén xiǎo, huā jiān yīng zhuàn xián tíng qiāo. yàn yǔ diāo liáng zuì yǒu qíng, hé lái guài niǎo zá chūn shēng.
东方旭日千门晓,花间莺啭闲庭悄。燕语雕梁最有情,何来怪鸟杂春声。
chūn guī zhà tīng yí cán mèng, jiū lāng yī yǎ lì luàn míng. qīng yáng xuán zhuǎn jié, fàn jū zhǎn biàn yí.
春闺乍听疑残梦,啾啷咿哑历乱鸣。轻扬旋转捷,范雎展辩仪。
qín shé xiǎn cè jiān hé yí, qū fáng zhèng xiù jiān lí jī. xū yú bǎi yùn hán gōng zhēng, yī shēng bēi xī yī shēng xǐ.
秦舌险侧间和夷,曲房郑袖兼骊姬。须臾百韵含宫征,一声悲兮一声喜。
yì jiāng bái bì biàn qīng yíng, kě wèi gē hóu cáng chài wěi. zì jīn yè mì kě róng shēn, zì fù zhī gāo tīng zhuǎn xīn.
易将白璧变青蝇,可畏歌喉藏虿尾。自矜叶密可容身,自负枝高听转新。
dàn jué rú huáng shēng chù qiǎo, níng zhī xié dàn sǐ wèi lín. yī zhāo qīng huáng ēn yǒng gé, zhū niǎo fēi lái zhuó qí yí.
但觉如簧生处巧,宁知挟弹死为邻。一朝青皇恩永隔,朱鸟飞来啄其颐。
jì mò wú yán hāo xià fēi, hán chán xiāng duì bào shēn zhī. jiè wèn xiǎng lái tiáo nòng hǎo, hé rú táo lǐ zì chéng qī.
寂寞无言蒿下飞,寒蝉相对抱深枝。借问响来调弄好,何如桃李自成蹊。