yuè dào méng lóng jiàn yuè zhēn, àn xiāng fēi wù xì rú chén
越到矇胧见越真,暗香霏雾细如尘。
yān zhōng yáo yè hái shēng yù, yuè lǐ yī xī dìng yǒu rén
烟中摇曳还生玉,月里依稀定有人。
huā wèi yáo kàn xū zhèng miàn, shān cóng dī chù dé quán shēn
花为遥看须正面,山从低处得全身。
cǐ qíng bù liào qīng néng huì, shǐ jué lán xiāng guǒ shì shén
此情不料卿能会,始觉兰香果是神。