wàn lài wú shēng gēng lòu xú, yǒu huái chén sú gǎn nán chú
万籁无声更漏徐,有怀尘俗感难除。
rén qíng fǎn fù zhī jiāo shǎo, shì lù qí qū wèn dá shū
人情反复知交少,世路崎岖问答疏。
hóng biàn fēng lín shuāng luò hòu, bái yáo lú zhǔ yàn lái chū
红遍枫林霜落后,白摇芦渚雁来初。
yīn xún tài xī shí guāng wǎn, gù wǒ yī rán bì hù jū
因循太息时光晚,故我依然闭户居。