hǎi zhōng rì yǒng shēng rú léi, tiān mén yè bàn hóng méng kāi. tiān jī gǔ yì bō zhèn dàng, jīn yín gōng què dōng fēi lái.
海中日涌声如雷,天门夜半鸿濛开。天鸡鼓翼波震荡,金银宫阙东飞来。
cǐ shí zhàng rén fēng shàng kè, rì huá xū xī dàng jīng pò, dōng jūn yù yán zài zhǐ chǐ.
此时丈人峰上客,日华嘘噏荡精魄,东君玉颜在咫尺。
fú sāng wàn duǒ hóng fù hóng, yù nǚ sān qiān xiào kǒu tóng. dān qīng suī shén huà bù dé, zhāo xiá shū hū chuī chéng fēng.
扶桑万朵红复红,玉女三千笑口同。丹青虽神画不得,朝霞倏忽吹成风。
qiān yán wàn hè tài gǔ sè, qín dài cāng sōng rén bù shí. tú chéng shèn wù zhì jīn xiāng, liú yú rén jiān jiàn xiōng yì.
千岩万壑太古色,秦代苍松人不识。图成慎勿置金箱,留与人间见胸臆。