hé chū kūn lún jiāng chū mín, fēng chuī bù duàn làng huā chūn. dàn kàn cǐ shuǐ yuán wú jié, dǐ yòng xuán tán gǔ yǒu shén.
河出昆崙江出岷,风吹不断浪花春。但看此水源无竭,底用玄谈谷有神。
lǎo jiàn biàn wèi xiān fàng zhàng, fǔ jīn zhī zài wà shēng chén. dōng jiā zì yǒu rén shān jué, fāng shì hé céng wù yī zhēn.
老健便为仙放杖,斧斤祗在袜生尘。东家自有仁山诀,方士何曾悟一真。