cí lín gēn dǐ xū rén pǐn, sì hǎi shēng míng shuí jí shén. jīn huá zhēn shì dì yī liú, hǎo fàn piān zhōu zhe gōng jǐn.
词林根柢须人品,四海声名谁藉甚。金华真是第一流,好泛扁舟著宫锦。
xiàng lái fèn shé dòng tiān yì, bù pà huì wén shuāng lǐn lǐn. hū rán piāo luò jiǔ yí shān, zuò duì qiū fēng xíng liǎng rěn.
向来奋舌动天意,不怕惠文霜凛凛。忽然飘落九疑山,坐对秋风行两稔。
shǒu zāi yán guì yǒu qún shí, shōu shí qīng xiāng gōng yàn qǐn. xiào suí mán sú qiě nán guān, rěn shuō xiāng guān yóu zuǒ rèn.
手栽岩桂友群石,收拾清香供燕寝。笑随蛮俗且南冠,忍说乡关犹左衽。
rén jiān hé shì fēi xì jù, hè yǒu chéng xuān wā gěi lǐn. gōng míng rù shǒu tán xiào jiān, shuí wèi shōu zhī rú shí shěn.
人间何事非戏剧,鹤有乘轩蛙给廪。功名入手谈笑间,谁谓收之如拾沈。
kuàng jūn fēng gǔ wèi qú ài, yì qì wén zhāng tiān suǒ bǐng. wǒ jīn tóu bái xī suǒ wéi, bǎi shù shéi zhī wèn cóng shěn.
况君风骨未渠艾,意气文章天所禀。我今头白奚所为,柏树谁知问从谂。
suī yún bǎi lǐ jiān hé kuò, tóng zài hán dān yī jī zhěn. yáo zhī xiù shǒu zhèng shū kōng, dú bà lí sāo hái tòng yǐn.
虽云百里间何阔,同在邯郸一羁枕。遥知袖手正书空,读罢离骚还痛饮。