rì gāo chūn shuì, huàn qǐ lǎn zhuāng shù
日高春睡,唤起懒装束。
nián nián luò huā shí hòu, guàn dé jiāo mián zú
年年落花时候,惯得娇眠足。
xué chàng gōng méi biàn hǎo, gèng nuǎn yín shēng zhú
学唱宫梅便好,更暖银笙逐。
dài é dī lǜ
黛蛾低绿。
kān jiào rén hèn, què shì jiāng nán jiù shí qū
堪教人恨,却似江南旧时曲。
cháng jì dōng lóu yè xuě, cuì mù zhē hóng zhú
常记东楼夜雪,翠幕遮红烛。
hái shì fāng jiǔ bēi zhōng, yī zuì guāng yīn cù
还是芳酒杯中,一醉光阴促。
céng xiào yáng tái mèng duǎn, wú jì lián xiāng yù
曾笑阳台梦短,无计怜香玉。
cǐ huān nán xù
此欢难续。
qǐ qiú gē bà, jiè qǔ guī yún huà táng sù
乞求歌罢,借取归云画堂宿。