lǜ chuāng yǎo tiǎo tōng míng yuè, zhū xián zòu bà hé shū yuè. yàn jī yàn wǔ fāng jù chén, zhèng nǚ qīng gē xiāng duì fā.
绿窗窈窕通明月,朱弦奏罢何疏越。燕姬艳舞方具陈,郑女清歌相对发。
líng lóng wǎn zhuǎn rào cuì píng, liáng chén sà sà huā míng míng. shī chuán fān shǐ jīng xié lǜ, xīn miào zhí yù zhuī qín qīng.
玲珑宛转绕翠屏,梁尘飒飒花冥冥。师传翻使惊恊律,心妙直欲追秦青。
yǐ tīng líng rán zhèn lín mù, fù wén yú xiǎng liú kōng gǔ. jiāng wú āi yuè dòng rén xīn, sū mén zhī xiào qín tíng kū.
已听泠然振林木,复闻馀响流空谷。将无哀乐动人心,苏门之啸秦庭哭。
dāng yán dàn jiàn chūn róng róng, wú xiàn yù shù yáo dōng fēng. zhōu láng yù gù céng wú wù, yán nián nǚ dì tú chēng gōng.
当筵但见春融融,无限玉树摇东风。周郎欲顾曾无误,延年女弟徒称工。
xīn shēng néng lìng jiù shēng biàn, guàn zhū bù duàn wēi rú xiàn. ǒu jué qī qīng fú dài é, shí wéi yǎn yì kàn tuán shàn.
新声能令旧声变,贯珠不断危如线。偶觉凄清拂黛蛾,时为掩抑看团扇。
huà dòng qīng yún yè bù fēi, fèng huáng kěn zhú xiāo shēng guī. dàn lián bái xuě zhī yīn shǎo, qǐ shì hóng zhuāng jué dài xī.
画栋轻云夜不飞,凤凰肯逐箫声归。但怜白雪知音少,岂是红妆绝代稀。
yún huán líng luàn gē cái què, dōng fāng yù míng yín zhú miè. chún yú yī shí zì chén hān, bù shǐ guān yīng zuò zhōng jué.
云鬟零乱歌才阕,东方欲明银烛灭。淳于一石自沉酣,不使冠缨座中绝。