yè láng fú shā jiē xī tǔ, shuí gǎn zhāo tí jìng zhōng zhù. lǎo xián yuán shì zhù shān rén, zhǔ zhàng wú xīn zì lái qù.
夜郎佛剎接西土,誰敢招提境中住。老賢元是住山人,拄杖無心自來去。
shān zhōng yuán hè bù xū jīng, míng cháo tīng dǎ hé shān gǔ. gǔ shēng xīn xiǎng zhèn rén tiān, shuǐ qín cǎo mù xián gē wǔ.
山中猿鶴不須驚,明朝聽打禾山鼓。鼓聲新響振人天,水禽草木咸歌舞。