kè xīng zhé xià tóng jiāng méi, ào nì yān yǔ hé nián guī
客星谪下桐江湄,傲睨烟雨何年归。
kōng yí qīng qì mǎn lín hè, cǎo mù bù shòu chūn fēng féi
空遗清气满林壑,草木不受春风肥。
wǒ lái wéi zhōu diàn jiāo xǔ, bì lì cí huāng qì shān guǐ
我来维舟奠椒醑,薜荔祠荒泣山鬼。
luàn fēng yù xuě jiāng qì yán, lǎo shèn chuī yún rì sè sǐ
乱峰欲雪江气严,老蜃吹云日色死。
bái shuǐ zhēn shuǐ yù jiàng yī
白水真水御绛衣。
xūn chén sì qī pān lín fēi
勋臣四七攀鳞飞。
míng hóng xiá jǔ bù kě zhì, tiān dì hào dàng róng yú jī
冥鸿遐举不可致,天地浩荡容渔矶。
jì nián xūn diāo chéng dǎng yù, ā mán duǒ dǐng zhōng sè suō
季年熏貂成党狱,阿瞒朵鼎终瑟缩。
dōng dōu jié yì hé wéi gāo, qī chǐ zhī tái yī gān zhú
东都节义何为高,七尺之台一竿竹。