táng yǒu yuán xiàng guó, shí shā yán píng yuán. píng yuán fù yǒu dān, shī jiě shén yǐ xiān.
唐有元相国,实杀颜平原。平原腹有丹,尸解神已仙。
yán gōng sǐ yǐ yǐ, rén jiàn rú shēng qián. zhì lìng yí qí xiàng, wěi qū yú rén yán.
颜公死已矣,人见如生前。致令遗其像,委曲与人言。
xiàng guó sǐ cāng cù, huì wà sāi qí yàn. jiā mén suí shǒu pò, dàn guài jiāo hú qiān.
相国死仓卒,秽袜塞其咽。家门随手破,但怪椒斛千。
yán gōng huáng chén wài, fēng jié yóu lǐn rán. yuán zǐ duò jiǔ yōu, yí chòu wàn shì chuán.
颜公黄尘外,风节犹凛然。元子堕九幽,遗臭万世传。