hù bā qí jīng shàng tiān qù, bó yá chéng lián yì qiān gǔ. qiǎn shì duàn wú zhōng zǐ qī, xián zhōng miào yì wèi shuí jǔ.
瓠巴騎鯨上天去,伯牙成連亦千古。淺世斷無鍾子期,弦中妙意為誰舉。
chūn fēng chūn yǔ mǎn xiāo xiāng, rén zài péng chuāng bì zhú fáng. zhú lǐ juān tí hóu shé lěng, huā jiān yīng sù mèng hún xiāng.
春風春雨滿瀟湘,人在蓬窗閉竹房。竹里鵑啼喉舌冷,花間鶯宿夢魂香。
kè cóng lí yuán xià héng yuè, mǎn huái shī chóu wú chǔ zhe. qǐng jūn fú qù shuǐ jīng chén, yuè míng yī liǎo fǔ rán zuò.
客從漓沅下衡岳,滿懷詩愁無處著。請君拂去水晶塵,瀹茗一了撫然作。
dào rén wèn yǔ ruò wéi qíng, yī xián qī xī yú mò tīng. yī chūn shí bìng jiǔ kùn jiǔ, sān yuè dōu wú èr rì qíng.
道人問予若為情,伊弦淒兮余莫聽。一春十病九困酒,三月都無二日晴。
fǔ shǒu chén yín shēng yī qǔ, yín niǔ yī bà niǎn bō xù. chū rú xuě quán sòu míng yù, yǐ zhuǎn hū rú yǔ sù sù.
俛首沉吟聲一曲,吟扭一罷撚撥續。初如雪泉嗽鳴玉,已轉忽如雨簌簌。
yú zhōng yì yǒu xiāo shāo míng, shū hū míng chāo běn zuò rán biàn zuò lěng yuán shēng.
於中亦有蠨蛸鳴,倏忽(明鈔本作然)變作冷猿聲。
shǐ yí jīng kē dù yì shuǐ, nǎi shì xiāng fēi yè tì líng. xī cóng fǔ duàn nán fēng le, yǒu lǐ yōu rén shǐ néng xiǎo.
始疑荊軻渡易水,乃是湘妃夜涕零。昔從撫斷南風了,羑里幽人始能曉。
kě tàn tán zhōng kǔ xìng huā, shān gāo shuǐ hán jí shēng yǎo. dào rén cǐ yì fēi rén jiān, xiào yǒng dòng zhāng qiāng pèi huán.
可嘆壇中苦杏花,山高水寒即聲杳。道人此意非人間,笑詠洞章鏘佩環。
néng lìng fèng wǔ xià dān hàn, yún lǐ dà dì chuí tóu kàn. shì jiān jī chóng hù dé shī, zhǐ hǎo mù yáng zuò huā shí.
能令鳳舞下丹漢,雲里大地垂頭看。世間雞蟲互得失,只好牧羊坐花石。
hé wéi ér nǚ mán nì nì, hòu chóng shí míng tú qī qī. shū jūn zhāo zhāo zài cuì wēi, hè yǐ shuì qù rén bù zhī.
何為兒女謾昵昵,候蟲時鳴徒戚戚。輸君朝朝在翠微,鶴已睡去人不知。
xiào sī gǔ jīn yī fǔ yǎng, dàn dào qiān shān yuè luò shí. jūn zhī fǒu, wú tóng zhī shàng shuāng yàn yǔ, jǐn jiāng wàn shì děng fēng xù.
笑思古今一俯仰,彈到千山月落時。君知否,梧桐枝上雙燕語,盡將萬事等風絮。
qín zhōng rì yuè hé xiāo xián, kěn shǐ shì zhú gū hóng dù.
琴中日月何翛閒,肯使事逐孤鴻度。