fēng tíng miào liú xíng, rì yuè hù chū mò.
風霆妙流行,日月互出沒。
guǐ shén běn liáng néng, yī qì zì shēn qū.
鬼神本良能,一氣自伸屈。
nán fāng yǒu yāo hún, zī yī ér xuè shí.
南方有妖魂,緇衣而血食。
yīn sòng mò qí hū, zhì gù tuō qǐng kè.
因訟默祈呼,桎梏脫頃刻。
nì dí céng mí fēn, wéi shì shì xiōng jué.
逆迪曾靡分,唯事是凶譎。
lì yǒu tíng jùn zhě, wèi cǐ fēi zhèng zhí.
吏有廷俊者,謂此非正直。
yí jiā yǐ fū yuè, ér fén qí gōng shì.
宜加以鈇鉞,而焚其宮室。
yǔ wén ér zhuàng zhī, zuò shī jì qí shí.
予聞而壯之,作詩紀其實。
zì cóng zhèng jiào chí, xíng huò zhòng suǒ chù.
自從政教馳,刑禍眾所怵。
píng yī yǐ wéi jiān, bái rì chéng yì wù.
憑依以為奸,白日成異物。
tíng jùn shèn zhān zāi, gāng fāng nǎi zhōng jí.
廷俊慎旃哉,剛方乃終吉。