hū dì qíng tiān zuò yǔ tiān, quán wú shǔ qì shì qiū jiān
忽地晴天作雨天,全无暑气似秋间。
kàn kàn shuǐ méi lái shí lù, jiàn jiàn yún cáng wàng chù shān
看看水没来时路,渐渐云藏望处山。
fēng chèn lù sī shuāng chū wěi, làng cuī yú fù jǐn guī wān
风趁鹭鸶双出苇,浪催渔父尽归湾。
yī xīn zhǔn nǐ xián dēng tiào, què bèi shī qíng shǐ bù xián
一心准拟闲登眺,却被诗情使不闲。