fú sāng rì chū gāo qiān zhàng, bì què héng máo xiè chén yāng. yān zhuàn jiàn xiāo shí suǐ xiāng, měi yì dān qīng qiè yōu shǎng.
扶桑日出高千丈,閉卻衡茅謝塵鞅。煙篆漸消石髓香,每憶丹青愜幽賞。
xiǎo ruǎn kòu mén chí zhóu lái, pī tú yī wán fán jīn kāi. yún shì wāng jūn zuì xiāo sǎ, bó gǔ chóng wén yì miào zāi.
小阮叩門持軸來,披圖一玩煩襟開。雲是汪君最瀟灑,博古重文亦妙哉。
yǎn kàn cǐ tú rú chū xià, zhòng lín dié zhàng xiāng gāo xià. lǎo sōng hào fēng bái zhòu hán, fēi quán shù shí dān yá xiè.
眼看此圖如初夏,重林疊嶂相高下。老松號風白晝寒,飛泉漱石丹厓瀉。
qiān fēng wàn fēng tiān dì zhōng, jù líng pī duàn zhēn qí gōng. shuǐ shí bēn chōng yuè jùn mǎ, lóu tái yǎn yìng sēn cāng lóng.
千峰萬峰天地鍾,巨靈劈斷真奇功。水石奔沖躍駿馬,樓台掩映森蒼龍。
kuī rán fàn chà yǐ kōng biǎo, fǔ shì cāng míng yī bēi xiǎo. lǎo sēng rù dìng bù chū mén, yǐn yǐn zhōng shēng dù lín miǎo.
巋然梵剎倚空表,俯視滄溟一杯小。老僧入定不出門,隱隱鐘聲度林杪。
xiǎo qiáo liú shuǐ shēn fù shēn, yún hù bì gàn tuán qīng yīn. cè jiǎn zhàng lí shuí shì zi, qīng tiān pò mào suí yáo qín.
小橋流水深復深,雲護碧干團清陰。策蹇杖藜誰氏子,青天破帽隨瑤琴。
shí jìng yíng yū shǎo chē mǎ, cǎo táng zhōng yǒu dú shū zhě. shuō qín yǒu shù lòu sū zhāng, xiāng hàn hé néng zhuī dǒng jiǎ.
石徑縈紆少車馬,草堂中有讀書者。說秦有術陋蘇張,相漢何能追董賈。
liǎng wēng zuò duì huà tóng xīn, shí zài guī lái wò cháo zān. nán xūn fú fú pī mǎn zuò, shuǐ huā nòng yǐng fú yī jīn.
兩翁坐對話同心,十載歸來臥朝簪。南薰拂拂披滿座,水花弄影浮衣襟。
huò lín xì tán shāng guó shǐ, rì wǔ hān gē yóu wèi yǐ. yáo kōng yǔ xiē duàn hóng míng, liè xiù céng céng xiàn qīng zǐ.
獲麟細談傷國史,日午酣歌猶未已。遙空雨歇斷虹明,列岫層層獻青紫。
piàn fān hé chǔ sòng xiǎo zhōu, chéng fēng zài jiǔ zhú jiāng liú. shān zhōng yǒu yuē sǎo tái shí, yī yǐn gòng xǐ qiān gǔ chóu.
片帆何處送小舟,乘風載酒逐江流。山中有約掃苔石,一飲共洗千古愁。
xiāng féng qīng gài hún rú gù, bēi jiǔ lùn qíng níng lùn shù. xī yú chuī pò làng huā xīng, yě niǎo zhuó cán tíng shù mù.
相逢傾蓋渾如故,杯酒論情寧論數。溪魚吹破浪花腥,野鳥啄殘庭樹暮。
xiōng cì yōu rán hào wú yín, cóng jiào tái gé shū qí xūn. tài shàng dào dé duān kě yǎng, fú shì gōng míng xī zú yún.
胸次悠然浩無垠,從教台閣書奇勳。太上道德端可仰,浮世功名奚足雲。
xū jiē cǐ jǐng guǒ hé yǒu, dào zǐ wáng wéi qù yǐ jiǔ. shuí jiā shù zhě qiǎo mó lín, bǐ duān zào huà chuán bù xiǔ.
吁嗟此景果何有,道子王維去已久。誰家術者巧摹臨,筆端造化傳不朽。
wǒ xǐ jìn dé tuō fán lóng, cāng láng yī qǔ qīng chén xiōng. yǎng tiān yǐ jiàn fā cháng xiào, lǎn yún duò dì kōng chóng chóng.
我喜近得脫樊籠,滄浪一曲清塵胸。仰天倚劍髮長嘯,懶雲墮地空重重。
ān néng hū qǐ huà zhōng rén, xiāng yǔ tán xiào qīng yī dòu. huī hàn tí shī jì wāng jūn, mò bǎ zūn qián qīng fù bù.
安能呼起畫中人,相與談笑傾一斗。揮汗題詩寄汪君,莫把樽前輕覆瓿。