jiān shì shēng xián zǎi, tóng xīn fèng zhì zūn
間世生賢宰,同心奉至尊。
gōng gāo kāi běi dì, jī jìng guàn zhōng yuán
功高開北第,機靜灌中園。
rù bìng chán guān yǐng, guī fēn qí shì xuān
入並蟬冠影,歸分騎士喧。
chuāng wén hàn gōng lòu, jiā shí dù líng yuán
窗聞漢宮漏,家識杜陵源。
xiàn tì cháng fén gǎo, yōu xián dú duì xuān
獻替常焚藁,優閒獨對萱。
huā xiāng zhú xún lìng, cǎo sè duì wáng sūn
花香逐荀令,草色對王孫。
yǒu dì xiān kāi gé, hé rén bù sǎo mén
有地先開閣,何人不掃門。
jiāng hú nán zì tuì, míng zhǔ tuō yuán yuán
江湖難自退,明主托元元。