shǔ shān xī nán qiān wàn zhòng, xiān jīng zuì shuō qīng chéng fēng
蜀山西南千万重,仙经最说青城峰。
qīng chéng qīn cén yǐ kōng bì, yuǎn yā é méi tūn jiàn bì
青城嶔岑倚空碧,远压峨嵋吞剑壁。
jǐn píng yún qǐ yì chéng xiá, yù dòng huā míng bù zhī xī
锦屏云起易成霞,玉洞花明不知夕。
xīng tái èr miào zhú wáng shī, ruǎn yǔ jūn shū wáng càn shī
星台二妙逐王师,阮瑀军书王粲诗。
rì luò yuán shēng lián yù dí, qíng lái shān cuì bàng jīng qí
日落猿声连玉笛,晴来山翠傍旌旗。
lǜ luó chūn yuè yíng mén jìn, zhī jūn duì jiǔ yáo xiāng sī
绿萝春月营门近,知君对酒遥相思。