shān zhōng bù qī niǎo, yè bàn shēng yīng yīng
山中不棲鳥,夜半聲嚶嚶。
shì dào sī guī lè, xíng rén yǎn qì tīng
似道思歸樂,行人掩泣聽。
jiē yí cǐ shān lù, qiān kè duō nán zhēng
皆疑此山路,遷客多南征。
yōu fèn qì bù sàn, jié huà wéi jīng líng
憂憤氣不散,結化為精靈。
wǒ wèi cǐ shān niǎo, běn bù yīn rén shēng
我謂此山鳥,本不因人生。
rén xīn zì huái tǔ, xiǎng zuò sī guī míng
人心自懷土,想作思歸鳴。
mèng cháng píng jū shí, yú ěr qín líng líng
孟嘗平居時,娛耳琴泠泠。
yōng mén yī yán gǎn, wèi zòu lèi zhān yīng
雍門一言感,未奏淚沾纓。
wèi wǔ tóng què jì, rì yǔ huān lè bìng
魏武銅雀妓,日與歡樂並。
yī dàn xī líng wàng, yù gē xiān tì líng
一旦西陵望,欲歌先涕零。
xiá yuán yì hé yì, lǒng shuǐ fù hé qíng
峽猿亦何意,隴水復何情。
wèi rù chóu rén ěr, jiē wèi cháng duàn shēng
為入愁人耳,皆為腸斷聲。
qǐng kàn yuán shì yù, yì sù cǐ yóu tíng
請看元侍御,亦宿此郵亭。
yīn tīng sī guī niǎo, shén qì dú ān níng
因聽思歸鳥,神氣獨安寧。
wèn jūn hé yǐ rán, dào shèng xīn zì píng
問君何以然,道勝心自平。
suī wèi nán qiān kè, rú zài cháng ān chéng
雖為南遷客,如在長安城。
yún dé cǐ dào lái, hé lǜ fù hé yíng
雲得此道來,何慮復何營。
qióng dá yǒu qián dìng, yōu xǐ wú jiāo zhēng
窮達有前定,憂喜無交爭。
suǒ yǐ shì jūn rì, chí xiàn lì dà tíng
所以事君日,持憲立大庭。
suī yǒu huí tiān lì, náo zhī zhōng bù qīng
雖有回天力,撓之終不傾。
kuàng shǐ sān shí yú, nián shào yǒu zhí míng
況始三十餘,年少有直名。
xīn zhōng zhì qì dà, yǎn qián jué lù qīng
心中志氣大,眼前爵祿輕。
jūn ēn ruò yǔ lù, jūn wēi ruò léi tíng
君恩若雨露,君威若雷霆。
tuì bù gǒu miǎn nán, jìn bù qū qiú róng
退不苟免難,進不曲求榮。
zài huǒ biàn yù xìng, jīng shuāng shí sōng zhēn
在火辨玉性,經霜識松貞。
zhǎn qín rèn sān chù, líng jūn zhǎng dú xǐng
展禽任三黜,靈均長獨醒。
huò lì zì dōng luò, biǎn guān xiàng nán jīng
獲戾自東洛,貶官向南荊。
zài bài cí què xià, cháng yī bié gōng qīng
再拜辭闕下,長揖別公卿。
jīng zhōu yòu fēi yuǎn, yì lù bàn yuè chéng
荊州又非遠,驛路半月程。
hàn shuǐ zhào tiān bì, chǔ shān chā yún qīng
漢水照天碧,楚山插雲青。
jiāng líng jú shì zhū, yí chéng jiǔ rú táng
江陵橘似珠,宜城酒如餳。
shuí wèi qiǎn zhé qù, wèi fáng yóu shǎng xíng
誰謂譴謫去,未妨游賞行。
rén shēng bǎi suì nèi, tiān dì zàn yù xíng
人生百歲內,天地暫寓形。
tài cāng yī tí mǐ, dà hǎi yī fú píng
太倉一稊米,大海一浮萍。
shēn wěi xiāo yáo piān, xīn fù tóu tuó jīng
身委逍遙篇,心付頭陀經。
shàng dá sǐ shēng guān, níng wèi chǒng rǔ jīng
尚達死生觀,寧為寵辱驚。
zhōng huái gǒu yǒu zhǔ, wài wù ān néng yíng
中懷苟有主,外物安能縈。
rèn yì sī guī lè, shēng shēng tí dào míng
任意思歸樂,聲聲啼到明。