mò yǐ hú ér kě xiū chǐ, ēn qíng yì gè yán qí zi
莫以胡儿可羞耻,恩情亦各言其子。
shǒu zhōng shí zhǐ yǒu cháng duǎn, jié zhī tòng xī jiē xiāng sì
手中十指有长短,截之痛惜皆相似。
huán xiāng qǐ bú jiàn qīn zú, niàn cǐ piāo líng gé shēng sǐ
还乡岂不见亲族,念此飘零隔生死。
nán fēng wàn lǐ chuī wǒ xīn, xīn yì suí fēng dù liáo shuǐ
南风万里吹我心,心亦随风度辽水。