shí nián bù chū qī lín zhōng, yī zhāo jié shù gān cóng róng
十年不出蹊林中,一朝结束甘从戎。
yán zi chí gān xīn jì lì, liáo luò huāng lí zhē jiù zhái
严子持竿心寂历,寥落荒篱遮旧宅。
zhōng rì bì tuān shēng zì xuān, mù qiū huáng jú huā shuí zhāi
终日碧湍声自喧,暮秋黄菊花谁摘。
měi wàng nán fēng rú duì jūn, zuó lái bú jiàn duō huáng yún
每望南峰如对君,昨来不见多黄云。
shí jìng yōu rén hé suǒ zài, yù quán shū zhōng shí dú wén
石径幽人何所在,玉泉疏钟时独闻。
yǔ jūn cóng lái tóng yǔ mò, qǐ shì yōu yōu dàn xiāng shí
与君从来同语默,岂是悠悠但相识。
tiān pàn sān qiū kōng fù qíng, xiù zhōng yī zì wú yóu de
天畔三秋空复情,袖中一字无由得。
shì rén yì hé fù yì lí, gù jiāo qì zhì qiú xīn zhī
世人易合复易离,故交弃置求新知。
tàn xī qīng qīng zhǎng bù gǎi, suì hán shuāng xuě zhēn sōng zhī
叹息青青长不改,岁寒霜雪贞松枝。