liǔ bù chéng sī cǎo dài yān, hǎi chá dōng qù hè guī tiān
柳不成丝草带烟,海槎东去鹤归天。
chóu cháng duàn chù chūn hé xiàn, bìng yǎn kāi shí yuè zhèng yuán
愁肠断处春何限,病眼开时月正圆。
huā ruò yǒu qíng hái chàng wàng, shuǐ yīng wú shì mò chán yuán
花若有情还怅望,水应无事莫潺湲。
zhōng zhī cǐ hèn xiāo nán jǐn, gū fù nán huá dì yī piān
终知此恨销难尽,辜负南华第一篇。