xī xíng lǒng shàng qì hú tiān, nán xiàng yún zhōng zhǐ wèi chuān
西行陇上泣胡天,南向云中指渭川。
cuì mù yè lái shí wǎn zhuǎn, hé yóu de shì hàn wáng biān
毳幕夜来时宛转,何由得似汉王边。
hú wáng zhī qiè bù shèng bēi, yuè fǔ jiē chuán hàn guó cí
胡王知妾不胜悲,乐府皆传汉国辞。
zhāo lái mǎ shàng kōng hóu yǐn, shāo shì gōng zhōng xián yè shí
朝来马上箜篌引,稍似宫中闲夜时。
rì mù jīng shā luàn xuě fēi, bàng rén xiāng quàn yì luó yī
日暮惊沙乱雪飞,傍人相劝易罗衣。
qiáng lái qián diàn kàn gē wǔ, gòng dài chán yú yè liè guī
强来前殿看歌舞,共待单于夜猎归。
cǎi qí shuāng shuāng yǐn bǎo chē, qiāng dí liǎng liǎng zòu hú jiā
彩骑双双引宝车,羌笛两两奏胡笳。
ruò wéi bié dé héng qiáo lù, mò yǐn gōng zhōng yù shù huā
若为别得横桥路,莫隐宫中玉树花。