táo lìng nán xíng xīn zì yǒng, jiāng tiān jí mù chéng qiū jǐng
陶令南行心自永,江天极目澄秋景。
wàn shì yáo fāng quǎn bù míng, shuāng fú xià chǔ rén jiē jìng
万室遥方犬不鸣,双凫下处人皆静。
qīng fēng gāo xìng dé hú shān, mén liǔ xiāo tiáo shuāng dí xián
清风高兴得湖山,门柳萧条双翟闲。
huáng huā mǎn bǎ yīng xiāng yì, luò rì dēng lóu běi wàng hái
黄花满把应相忆,落日登楼北望还。