xiāng jiāng zhī qū xiāng shān ào, dì yuē dōng qiáo shén duō zhú. dī áng xiū duǎn gè yǒu lún, yù yù yī yī shèng qí ào.
湘江之曲湘山隩,地曰東橋甚多竹。低昂修短各有倫,鬱郁猗猗勝淇澳。
yè jiāo jiā xī luán fèng bó, gēn gōu qū xī lóng shé pán. qīng shēng zhèn xī hán yù suì, lǜ yīn ǎi xī qíng yún tuán.
葉交加兮鸞鳳搏,根鈎曲兮龍蛇蟠。清聲振兮寒玉碎,綠陰藹兮晴雲團。
wú gōng jí jí yán líng zú, yǎ liàng xióng jīn mài liú sú. duì zī liàn liàn bù néng wéi, suì xiàng lín jiān jié máo wū.
吳公藉藉延陵族,雅量雄襟邁流俗。對茲戀戀不能違,遂向林間結茅屋。
shù chuán bù ài yì bù huá, zhú xuān biǎn é yóu wéi jiā. yǔ yú kōng cuì rù lián shī, yuè míng xū bái chuān chuāng xié.
數椽不隘亦不華,竹軒扁額尤為嘉。雨餘空翠入簾濕,月明虛白穿窗斜。
yǒu shí xián qín zhú xià gǔ, qín shēng zhú yùn tóng qīng gǔ. yǒu shí xié chá zhú xià pēng, chá yān zhú wù xiāng tūn tǔ.
有時弦琴竹下鼓,琴聲竹韻同清古。有時攜茶竹下烹,茶煙竹霧相吞吐。
dōng lí tú yà huáng huā shòu, gū shān làng shuō hán méi qú. hé yáng mǎn xiàn jǐn huā shù, chéng dū lián mǔ wéi sāng zhū.
東籬徒訝黃花瘦,孤山浪說寒梅癯。河陽滿縣盡花樹,成都連畝惟桑株。
hé rú wú gōng duì cǐ zhú, bào zhí hán zhēn jué chén yù. qī xián lǐn lǐn tóng gāo fēng, liù yì liáo liáo jì fāng zhú.
何如吳公對此竹,抱直含貞絕塵欲。七賢凜凜同高風,六逸寥寥繼芳躅。
bǐ cāng dú hèn nán yín yuán, píng ān chū bào rén yǐ xiān. kōng jiē jì mò xià hán lù, yōu huáng xiāo sè yáo cāng yān.
彼蒼獨恨難夤緣,平安初報人已仙。空階寂寞下寒露,幽篁蕭瑟搖蒼煙。
xián láng gǎn mù xīn rú huǐ, jiǔ yuán shēn miǎo rén nán qǐ. lín xuān zhí zhú tīng zhú shēng, qìng kài fēn míng yóu zài ěr.
賢郎感慕心如燬,九原深邈人難起。臨軒躑躅聽竹聲,謦欬分明猶在耳。
yuàn yán dǔ zhì qióng yí jīng, wéi zhōng wéi xiào wú piān qīng. tā nián yún lù gāo fēi téng, zhú xuān yì ěr zēng guāng róng.
願言篤志窮遺經,惟忠惟孝毋偏輕。他年雲路高飛騰,竹軒亦爾增光榮。