qǐng jūn xī shàng qín, dàn wǒ bái tóu yín
请君膝上琴,弹我白头吟。
yì xī jūn qián jiāo xiào yǔ, liǎng qíng wǎn zhuǎn rú yíng sù
忆昔君前娇笑语,两情宛转如萦素。
gōng zhōng wèi wǒ qǐ gāo lóu, gèng kāi huá chí zhǒng fāng shù
宫中为我起高楼,更开华池种芳树。
chūn tiān bǎi cǎo qiū shǐ shuāi, qì wǒ bù dài bái tóu shí
春天百草秋始衰,弃我不待白头时。
luó rú yù ěr sè wèi àn, jīn zhāo yǐ dào bù xiāng yí
罗襦玉珥色未暗,今朝已道不相宜。
yáng zhōu qīng tóng zuò míng jìng, àn zhōng chí zhào bú jiàn yǐng
扬州青铜作明镜,暗中持照不见影。
rén xīn huí hù zì wú qióng, yǎn qián hào wù nà néng dìng
人心回互自无穷,眼前好恶那能定。
jūn ēn yǐ qù ruò zài fǎn, chāng pú huā shēng yuè zhǎng mǎn
君恩已去若再返,菖蒲花生月长满。