dào lǚ nán liú wèi nüè qí, lín jiā wén shuō yàn yín shī
道侶難留為虐棋,鄰家聞說厭吟詩。
qián fēng yuè zhào fēn míng jiàn, yè hé xiāng zhōng lù wò shí
前峰月照分明見,夜合香中露臥時。
cǐ shēn xián dé yì wèi jiā, yè shì yín shī yǔ kàn huā
此身閒得易為家,業是吟詩與看花。
ruò shǐ tā shēng pāo bǐ yàn, gèng yīng wú shì lǎo yān xiá
若使他生拋筆硯,更應無事老煙霞。