bàn yè qiū shēng chù duàn péng, bǎi nián shēn shì suàn chéng kōng
半夜秋声触断蓬,百年身事算成空。
mí shēng cí fù pāo jiāng xià, hàn zǔ jīng shén yì pèi zhōng
祢生词赋抛江夏,汉祖精神忆沛中。
wèi bì tā shí néng fù guì, zhǐ yìng cóng cǐ jiàn qióng tōng
未必他时能富贵,只应从此见穷通。
biān qín lǒng shuǐ xiū xiāng xiào, zì yǒu cāng zhōu yī zhào fēng
边禽陇水休相笑,自有沧洲一棹风。