qīng qīng yuán shàng cǎo, chū hé dài háo máng.
青青原上草,初和殆毫芒。
ěr lái méi péng hāo, shì yǒu sān chǐ qiáng.
邇來沒蓬蒿,似有三尺強。
chūn huī zhǔ fā shēng, wàn wù zī yú guāng.
春暉主發生,萬物資餘光。
chí chí suī bù bào, qī qī zì néng zhǎng.
遲遲雖不暴,萋萋自能長。
tiáo fēng yǔ gǔ yǔ, qí gōng gù nán liàng.
條風與穀雨,其功固難量。
yǔ cháng yōu liè zhī, qǐ dé xiāng bèi xíng.
予嘗優劣之,豈得相輩行。
dà zāi fā shēng ēn, yù bào bù kě cháng.
大哉發生恩,欲報不可償。
dōng yě gǔ chún kǎo, zuò shī běn gān cháng.
東野古純考,作詩本肝腸。
huái qīn gǎn chūn huī, yì jiàn yóu zǐ zhāng.
懷親感春暉,義見遊子章。
kǎi fēng yì yuǎn yǐ, cǐ dào hé máng máng.
凱風亦遠矣,此道何茫茫。
wéi yú dōng yě shī, qiān gǔ yáo xiāng wàng.
惟余東野詩,千古遙相望。
zhāng gōng léi jiāng rén, jī qún hè áng áng.
張公雷江人,雞群鶴昂昂。
bīng yú yǔ dōng sǔn, zhì mù mèng yǔ wáng.
冰魚與冬筍,志慕孟與王。
jié lú shǒu sōng qiū, zhì xíng chēng huái xiāng.
結廬守松楸,至行稱淮鄉。
wǒ bù shí jūn miàn, yīn shī dé qí xiáng.
我不識君面,因詩得其詳。