wǒ yǒu èr qǐng tián, cháng zhōu dōng bǎi lǐ
我有二顷田,长洲东百里。
huán tú wèi zhī qū, jī fēng xiāng lián lí. sōng jiāng liú qí páng, chūn xià duō kǔ shuǐ
环涂为之区,积葑相连纚.松江流其旁,春夏多苦水。
dī fáng gǒu bù shí, fàn làn jí wú yǐ
堤防苟不时,泛滥即无已。
yuè yú bìng mián jiǔ, ér fù jiā wú zhì
粤余病眠久,而复家无峙。
tián jùn bù shèng huāng, nóng gōng jiē fèi chí
田峻不胜荒,农功皆废弛。
tā jià yǐ rú yún, wǒ tián fāng yù shí
他稼已如云,我田方欲莳。
sì jì shàng tōng bō, jiān zhī jiā yǔ wěi
四际上通波,兼之葭与苇。
shì shí lì qiū hòu, yān lù hào qī yǐ
是时立秋后,烟露浩凄矣。
suī rán qiǎn bì gōng, wēi yuē dōu wú jǐ
虽然遣毕功,萎约都无几。
rú hé hǎi shàng fēng, lián rì cóng kōng qǐ
如何海上风,连日从空起。
shì yù qū cāng míng, lái wò jù qū lǐ
似欲驱沧溟,来沃具区里。
yī xī ěr fēng shī, wú zhōng duō háo shì
噫嘻尔风师,吴中多豪士。
qūn cāng guò jiǔ nián, yī lì xī rú sǐ
囷仓过九年,一粒惜如死。
dí jiàn jiān tiào guì, xiōng nián fān dà xǐ
籴贱兼粜贵,凶年翻大喜。
zhǐ shì pí léi kǔ, cái jī xū yì zi
只是疲羸苦,才饥须易子。
yú réng kǎn kě zhě, jìn qū nián èr jì
余仍轗轲者,进趋年二纪。
qiū bù ān yī shí, chūn bù xián yī guǐ
秋不安一食,春不闲一晷。
cháng huí wèi duō bié, gǔ shòu yīn jī huǐ
肠回为多别,骨瘦因积毁。
hāi tuò mò féng rén, yé yú kōng dǔ guǐ
咳唾莫逢人,揶揄空睹鬼。
zhōng yòu zhí gān gē, huáng huáng cháng zhuǎn xǐ
中又值干戈,遑遑常转徙。
gù yǐn máo shān xī, jīn lái lì zé sì
故隐茅山西,今来笠泽涘。
huāng zhě bù fù xún, qì zhě hái yǒu yǐ
荒者不复寻,葺者还有以。
jiāng zhèng táo lìng jīn, yòu gài jiāng gōng bèi
将正陶令巾,又盖姜肱被。
bù gǎn wù yǒu yú, yǒu yú bì jiāo bǐ
不敢务有馀,有馀必骄鄙。
suǒ qī miǎn jiǎ gài, jiǎ gài duō cán chǐ
所期免假匄,假匄多惭耻。
jiāo bǐ jì bù shēng, cán chǐ gèng néng mǐ
骄鄙既不生,惭耻更能弭。
zì kě zhì xiāo yáo, wú fáng yuè jīng shǐ
自可致逍遥,无妨阅经史。
xū yú jiāng sì shí, mǎn wàng zhī rú cǐ
吁余将四十,满望只如此。
gàn zé shàng duō nàn, xué jià zī fù ěr
干泽尚多难,学稼兹复尔。
qióng dá suī xì mìng, huò fú shēng suǒ lǚ
穷达虽系命,祸福生所履。
tiān bù jī sǐ yú, piāo fēng dāng zì zhǐ
天不饥死余,飘风当自止。