wǒ běn bái yún rén, jiàn shān měi huí shǒu. pī tú dé sōng quán, gǎn wǒ chén āi jiǔ.
我本白雲人,見山每回首。披圖得松泉,感我塵埃久。
wǒ jiā zhī zài jiǔ jiāng kǒu, cóng cǐ piān zhōu dào niú dòu. fān chóu tiān shàng yín tāo duī, shí zhuǎn yún bēng wàn léi hǒu.
我家只在九江口,從此扁舟到牛斗。翻愁天上銀濤堆,石轉雲崩萬雷吼。
shuǐ xíng dì dǐ bù shàng tiān, lóng hóng qǐ yǔ cāng míng lián. fēng yè wú shēng fēi niǎo jué, yuè guāng yún yǐng tiān máng rán.
水行地底不上天,龍泓豈與滄溟連。風葉無聲飛鳥絕,月光雲影天茫然。
zhàng rén hé lái zì kōng gǔ, zhé xiān zhāo yǐn dāng bù rǔ. lín shāo pēn xuě wǔ fēi huá, shàng xiǎng suí fēng tuò zhū yù.
丈人何來自空谷,謫仙招隱當不辱。林梢噴雪舞飛華,尚想隨風唾珠玉。
mǎ shǒu qīng shān rú huàn rén, guī lái hǎo jí sōng huá chūn. quán xiāng rù xīn niàng, jiě gōng tóu shàng jīn.
馬首青山如喚人,歸來好及松華春。泉香入新釀,解公頭上巾。
jīn zhě shú bù lè, huāng fén wěi jīng zhēn. suì lìng huà shī yì, wàn gǔ liú suān xīn.
今者孰不樂,荒墳委荊榛。遂令畫師意,萬古留酸辛。
suān xīn fù hé yì, dōng hǎi fēi hóng chén.
酸辛復何益,東海飛紅塵。