shén xiān zhōng rén shì mò shí, zhèng yǐ wén zhāng wèi xì jù. lǐ shēng yě fù kě lián rén, shǒu zhǒng pán táo dài chūn sè.
神仙中人世莫識,政以文章為戲劇。李生也復可憐人,手種蟠桃待春色。
shān kōng suì hán shuí niàn rǔ, qīng fēng duò yǐng shuāng lòu bái. yuǎn yóu fù chéng yī zhāo qù, cuì gài yún qí mù hé shì.
山空歲寒誰念汝,青楓墮影霜露白。遠遊賦成一朝去,翠蓋雲旗暮何適。
péng lái yān wù qiū míng míng, dèng jūn bái lù wú xiāo xī. xiù zhōng lí zhū sān bǎi kē, yè shēn wù jìn jiāo lóng zhái.
蓬萊煙霧秋冥冥,鄧君白鹿無消息。袖中驪珠三百顆,夜深勿近蛟龍宅。
jīn huá zhī shān qīng chù tiān, shān rén kàn shān wàng suì nián. huáng jīng zhī cǎo xìng kě shí, ān dé yǔ zi cháo qí jiān.
金華之山青矗天,山人看山忘歲年。黃精芝草幸可食,安得與子巢其間。
shí chuáng zuì tīng sōng fēng mián, wú wéi cháng gē yuàn rú kū, shǐ rǔ cè chuàng diāo zhū yán.
石床醉聽松風眠,無為長歌怨如哭,使汝惻愴凋朱顏。