wǒ xī céng shàng wǔ lǎo fēng, bái yún jǐn chù kàn qīng sōng. zhōng yǒu liǎng shù rú fēi lóng, zhèng yǔ xià dí huà zhě tóng.
我昔曾上五老峰,白雲盡處看青松。中有兩樹如飛龍,正與夏迪畫者同。
xià dí huà sōng dé sōng qù, gè gè nǎi shì láng miào jù. zhēn gù bù tè líng xuě shuāng, yǎn jiǎn yóu néng tǔ yān wù.
夏迪畫松得松趣,個個乃是廊廟具。貞固不特凌雪霜,偃蹇猶能吐煙霧。
cāng rán liè liè rú yǒu shēng, tiě jiǎ bàn yǎn tái huā qīng. liù yuè qī yuè yán huǒ shēng, duì cǐ shì jué xíng shén qīng.
蒼髯獵獵如有聲,鐵甲半掩苔花青。六月七月炎火生,對此似覺形神清。
zhàng rén wù zuò chéng yǒu dào, qǐ bǐ shāng shān cǎi zhī hào. yǒu qín yǒu qín bù xū dàn, ér jīn shì shàng zhī yīn shǎo.
丈人兀坐誠有道,豈比商山采芝皓。有琴有琴不須彈,而今世上知音少。