wáng sūn huà sī líng zǐ qīng, qiān fēng xuē chū qiū míng míng. dān tái yí tōng yù jīng lù, fēi pù shàng jiàn yín hé xīng.
王孫畫思凌紫青,千峰削出秋冥冥。丹台疑通玉京路,飛瀑上濺銀河星。
bào qín suí mǎ fēng líng líng, dìng zhī bú shì wáng mén líng. shān kōng shuǐ liú mù yè luò, qū zhōng zhèng bù qiú rén tīng.
抱琴隨馬風泠泠,定知不是王門伶。山空水流木葉落,曲終正不求人聽。
xī liú míng miè xī yáng wǎn, shì yǒu qiáo chàng lái yán jiōng. wáng sūn guī wò ōu bō tíng, jūn tiān qīng dōu mèng shǐ xǐng.
溪流明滅夕陽晚,似有樵唱來岩坰。王孫歸臥鷗波亭,鈞天清都夢始醒。
fú yún biàn miè bù guà yǎn, pán shí xī biān qiě zhuó yīng.
浮雲變滅不掛眼,盤石溪邊且濯纓。