strong lì shǐ lái yuán strong
歷史來源
1 chū zì zi xìng, yǐ dì míng wèi xìng. jù xìng shì kǎo lüè shǐ jì yīn běn jì jí cí yuán děng suǒ zài, shāng dài yǒu jūn wáng míng zǔ yǐ, tā de guó dōu cóng xiāng qiān dào xíng yòu chēng gěng yì, hòu lái de pán gēng yòu bǎ dū chéng qiān dào háo. xíng yì, zài jīn tiān de hé nán shěng wēn xiàn dōng. xíng de dú yīn, gǔ dài dú zuò gěng. pán gēng qiān dōu hòu, yī bù fen shāng cháo de gōng zú méi yǒu gēn suí tā nán qiān, réng rán liú zài le xíng. zhè yī bù fen rén jiù bǎ xíng zuò wèi zì jǐ de xìng shì. hòu lái wèi le yǔ dú zuò X ng de xíng xìng xiāng qū bié, jiāng zhè gè xìng de xiě fǎ gǎi zuò gěng.
1、出自子姓,以地名為姓。據《姓氏考略》、《史記·殷本紀》及辭源》等所載,商代有君王名祖乙,他的國都從相遷到邢(又稱耿)邑,後來的盤庚又把都城遷到毫。邢邑,在今天的河南省溫縣東。邢的讀音,古代讀做耿。盤庚遷都後,一部分商朝的公族沒有跟隨他南遷,仍然留在了邢。這一部分人就把邢作為自己的姓氏。後來為了與讀做(Xíng)的邢姓相區別,將這個姓的寫法改做耿。
2 chū zì jī xìng, yǐ guó míng wèi shì. jù tōng zhì shì zú lüè yǐ guó wèi shì suǒ zài, shāng dài mò nián yǒu gěng guó yī míng gěng xiāng chéng, zài jīn tiān de shǎn xī shěng lóng mén xiàn nán, zhōu cháo jiàn lì hòu gěng guó miè wáng, gěng guó zi sūn bēn chǔ wèi dài fū, yǐ guó wèi shì.
2、出自姬姓,以國名為氏。據《通志·氏族略·以國為氏》所載,商代末年有耿國(一名耿鄉城),在今天的陝西省龍門縣南,周朝建立後耿國滅亡,耿國子孫奔楚為大夫,以國為氏。
3 yì chū zì jī xìng, zhōu shì fēng tóng xìng rén yú gěng, yòu wèi zhū hóu guó, chūn qiū shí yòu bèi jìn guó miè diào. yuán gěng guó gōng zú duō yǐ yuán guó míng gěng zuò wèi zì jǐ de xìng shì, chéng wèi gěng shì de yī zhī yí yǔ 2 shuō wèi tóng yī yuán.
3、亦出自姬姓,周室封同姓人於耿,又為諸侯國,春秋時又被晉國滅掉。原耿國公族多以原國名「耿」作為自己的姓氏,成為耿氏的一支(疑與「2」說為同一源)。
4 chū zì tā zú huò tā zú gǎi xìng:
4、出自他族或他族改姓:
qīng gāo lì rén yǒu gěng xìng, shì jū bó chuān jùn.
①清高麗人有耿姓,世居博川郡。
qīng mǎn zhōu rén yǒu gěng xìng, shì jū shěn yáng.
②清滿洲人有耿姓,世居瀋陽。
yù gù zú gè ěr gé zī shì hàn xìng wèi gěng.
③裕固族各爾格茲氏漢姓為耿。
qiāng zú gěng jiā zhì fáng míng, hòu gǎi xìng gěng.
④羌族耿家志(房名),後改姓耿。
jīn mǎn méng gǔ tǔ jiā xī bó děng mín zú jūn yǒu cǐ xìng.
⑤今滿、蒙古、土家、錫伯等民族均有此姓。
strong jiā zú míng rén strong
家族名人
1 gěng shòu chāng, xī hàn lǐ cái jiā lì suàn jiā, xuān dì shí, rèn dà sī nóng zhōng chéng, zài xī běi shè zhì cháng píng cāng, yǐ píng yì gǔ jià. hòu fēng guān nèi hóu. jīng tōng shù xué, shān bǔ jiǔ zhāng suàn shù. yòu zhù hún tiān yí guān tiān xiàng, yǒu yuè xíng bó tú děng.
1、耿壽昌,西漢理財家、歷算家,宣帝時,任大司農中丞,在西北設置「常平倉」,以平抑谷價。後封關內侯。精通數學,刪補《九章算術》。又鑄渾天儀觀天象,有《月行帛圖》等。
2 gěng chún? gōng yuán 37 nián, zì bó shān, chén lù sòng zǐ jīn zhào xiàn dōng běi rén. gěng chún zài jiàn lì dōng hàn wáng cháo de guò chéng zhōng, fā huī le tū chū de zuò yòng, shì dōng hàn wáng cháo de kāi guó gōng chén zhī yī. liú xiù zài hé běi bēn bō shí, gěng chún qīn lǜ zōng zú bīn kè 2000 yú rén, yī xiē lǎo ruò bìng zhě dài zhe guān mù děng zhuī suí. liú xiù bài gěng chún wèi qián jiāng jūn hòu, shì lì zhú jiàn qiáng shèng, dá shù wàn rén zhī duō. liú xiù chēng dì hòu, dà fēng gōng chén, fēng gěng chún wèi gāo yáng hóu. gōng yuán 26 nián, zhēn dìng wáng liú yáng móu fǎn, liú xiù mì lìng gěng chún lái zhēn dìng chù lǐ. gěng chún zhǐ dài bǎi yú míng bīng shì lái dào hé běi, zhù zài chuán shě, yāo liú yáng xiāng jiàn. yóu yú gěng chún de mǔ qīn shì zhēn dìng zōng shì zhī nǚ, liú yáng zì shì rén zhòng shì qiáng, biàn yīng yāo qián wǎng chuán shě. gěng chún zài chuán shě kāi shǐ yǐ lǐ xiāng dài, qǐng liú yáng xiōng dì a děng rù nèi, děng zhòng rén zuò dìng hòu, gěng chún tū rán xià lìng zhū shā liú yáng xiōng dì, shǐ zhēn dìng chéng nèi dà wèi zhèn jīng, dàn yòu bù gǎn luàn dòng. gěng chún jiù zhè yàng gān jìng lì luò dì jiě jué le zhēn dìng wáng liú yáng móu fǎn de wèn tí hòu, biàn huí luò yáng fù mìng qù le. gōng yuán 30 nián, liú xiù lìng zhū hóu huí dào zì jǐ de fēng dì qù. gěng chún yuán shì gāo yáng hóu, zài gǎi fēng wèi dōng guāng hóu hòu, lì jí dào dōng guāng jiù guó, zài zhū hóu zhōng qǐ le dài tóu zuò yòng. gōng yuán 32 nián, gěng chún fù rèn dōng jùn tài shǒu, gōng yuán 37 nián, gěng chún bìng shì yú dōng jùn tài shǒu rèn shàng. dōng hàn yǒng píng nián, hàn míng dì zhuī gǎn qián shì gōng chén, tú huà 28 jiāng yú nán gōng yún tái, shǐ chēng yún tái 28 jiāng, dōng jùn tài shǒu dōng guāng hóu gěng chún wèi liè dì shí sān, shì wèi dōng hàn kāi guó gōng chén zhī yī.
2、耿純(?—公元37年),字伯山,臣鹿宋子(今趙縣東北)人。耿純在建立東漢王朝的過程中,發揮了突出的作用,是東漢王朝的開國功臣之一。劉秀在河北奔波時,耿純親率宗族賓客2000餘人,一些老弱病者帶着棺木等追隨。劉秀拜耿純為前將軍後,勢力逐漸強盛,達數萬人之多。劉秀稱帝後,大封功臣,封耿純為高陽侯。公元26年,真定王劉楊謀反,劉秀密令耿純來真定處理。耿純只帶百餘名兵士來到河北,住在傳舍,邀劉楊相見。由於耿純的母親是真定宗室之女,劉楊自恃人眾勢強,便應邀前往傳舍。耿純在傳舍開始以禮相待,請劉楊兄弟a等入內,等眾人坐定後,耿純突然下令誅殺劉楊兄弟,使真定城內大為震驚,但又不敢亂動。耿純就這樣乾淨利落地解決了真定王劉楊謀反的問題後,便回洛陽復命去了。公元30年,劉秀令諸侯回到自己的封地去。耿純原是高陽侯,在改封為東光侯後,立即到東光就國,在諸侯中起了帶頭作用。公元32年,耿純復任東郡太守,公元37年,耿純病逝於東郡太守任上。東漢永平年,漢明帝追感前世功臣,圖畫28將於南宮雲台,史稱雲台28將,東郡太守東光侯耿純位列第十三,是為東漢開國功臣之一。
3 gěng yǎn, dōng hàn míng jiāng. fú fēng mào líng jīn shǎn xī xìng píng dōng běi rén, zì bó zhāo. xī hàn mò, cóng liú xiù qǐ bīng, rèn dà jiāng jūn. liú xiù chēng dì hòu, rèn jiàn wēi dà jiāng jūn, fēng hǎo zhì hóu. jiàn wǔ wǔ nián gōng yuán 29 nián, fèng zhào lǜ jūn jī miè chēng xióng yú jì nán jùn dì de gē jù shì lì zhāng bù.
3、耿弇,東漢名將。扶風茂陵(今陝西興平東北)人,字伯昭。西漢末,從劉秀起兵,任大將軍。劉秀稱帝後,任建威大將軍,封好畤侯。建武五年(公元29年),奉詔率軍擊滅稱雄於濟南郡地的割據勢力張步。
4 gěng gōng, dōng hàn jiāng lǐng. zì bó zōng, shǎn xī fú fēng rén. míng dì shí, rèn wù jǐ xiào wèi. hòu zhù xī yù shū lè chéng zāo běi xiōng nú wéi gōng, jiān shǒu bù qū. jiàn chū yuán nián, hàn jūn lái yuán, lǜ lǐng jiān chí dào zuì hòu de 26 rén yǔ yuán jūn huì hé, qiě zhàn qiě xíng, fèn zhàn sān yuè, dào yù mén guān shí suǒ bù shēng hái de jǐn 13 rén. dāng shí chēng tā jié guò sū wǔ.
4、耿恭,東漢將領。字伯宗,陝西扶風人。明帝時,任戊己校尉。後駐西域疏勒城遭北匈奴圍攻,堅守不屈。建初元年,漢軍來援,率領堅持到最後的26人與援軍會合,且戰且行,奮戰三月,到玉門關時所部生還的僅13人。當時稱他「節過蘇武」。
5 gěng bǐng? gōng yuán 91 nián, dōng hàn jiāng lǐng. zì bó chū, shǎn xī fú fēng rén. míng dì shí, rèn fù mǎ dū wèi. yǒng píng 17 nián, yǔ dòu gù lǜ bīng jī bài běi xiōng nú. hòu rèn zhēng xī jiāng jūn. yǒng yuán yuán nián yǔ dòu xiàn lǜ bīng jī bài běi xiōng nú, fēng měi yáng hóu.
5、耿秉(?—公元91年),東漢將領。字伯初,陝西扶風人。明帝時,任駙馬都尉。永平17年,與竇固率兵擊敗北匈奴。後任征西將軍。永元元年與竇憲率兵擊敗北匈奴,封美陽侯。
6 gěng wéi, táng dài shī rén, zì hóng yuán, hé dōng rén. dēng bǎo yīng yuán nián jìn shì dì, guān yòu shí yí. gōng shī, yǔ qián qǐ lú lún sī kōng shǔ zhū rén qí míng, hào dà lì shí cái zǐ. wéi shī bù shēn zuó xuē, ér fēng gé zì shèng. jí sān juǎn, jīn biān shī èr juǎn.
6、耿湋,唐代詩人,字洪源,河東人。登寶應元年進士第,官右拾遺。工詩,與錢起、盧綸、司空曙諸人齊名,號大曆十才子。湋詩不深琢削,而風格自勝。集三卷,今編詩二卷。
7 gěng jīng, nán sòng zhù míng kàng jīn nóng mín qǐ yì jūn lǐng xiù, jì nán rén, nán sòng gāo zōng shào xìng sān shí yī nián 1161, jù zhòng shù shí wàn fǎn kàng jīn cháo de bào nüè tǒng zhì, hòu bèi jiàng jīn de pàn tú zhāng ān guó shā hài.
7、耿京,南宋著名抗金農民起義軍領袖,濟南人,南宋高宗紹興三十一年(1161),聚眾數十萬反抗金朝的暴虐統治,後被降金的叛徒張安國殺害。
8 gěng fèng xùn, yuán dài liáng lì, tiān lì chū zhī jīng mén, shàn jué yù, yǒu xún shēng. suì jī, chū fèng zī mù fù shāng mǐ, huó jī mín wǔ wàn yú.
8、耿奉訓,元代良吏,天曆初知荊門,善決獄,有循聲。歲飢,出俸資募富商米,活饑民五萬餘。
strong qiān xǐ fēn bù strong
遷徙分布
gěng xìng zhī fā xiáng dì wèi jīn hé nán wēn xiàn, lì shāng zhōu zhì qín, gěng xìng zhú jiàn sǎn jū yú jīn hé nán hé běi shān xī shǎn xī děng dì. xī hàn shí, gěng xìng rén shǐ zhǎn lù tóu jiǎo, qí zhōng yǐ gěng shòu chāng zuì wèi zhù míng, tā bèi cì jué guān nèi hóu, zi sūn suì liú jū zhǎng ān jīn shǎn xī shěng xī ān, lìng yǒu gěng yù gěng fēng gěng chāng pín yáng jīn shǎn xī shěng fù píng rén gěng dìng jiàn zhū shǐ cè. hàn wǔ dì shí, qiān xǐ jùn guó lì mín háo jié dào fú fēng mào líng jīn shǎn xī shěng xìng píng dōng běi, shí jù lù jīn shǔ hé běi shěng gěng xìng yī zhī yǐ èr qiān dàn guān lì shēn fèn qiān yú gāi dì. cǐ zhī gěng xìng xià chuán zhì dōng hàn gěng kuàng shí, gěng xìng lì shǐ shàng zuì wèi xiǎn hè de jiā zú dàn shēng le, qí xī xià liù zǐ: gěng gěng shū gěng guó gěng guǎng gěng jǔ gěng bà. zài zhōng xìng hàn shì de zhàn zhēng zhōng, gè gè jūn gōng xiǎn hè, wēi zhèn sì yí, ér qiě qí zi sūn hòu dài, yì bù huáng duō ràng, jìng xiàn yú shǐ. zì guāng wǔ zhōng xìng qì yú hàn mò jiàn ān, cǐ zhī jiā zú chū le dà jiāng jūn èr rén, jiāng jūn jiǔ rén, qīng shí sān rén, liè hóu shí jiǔ rén, qǔ huáng jiā gōng zhǔ sān rén, jià yú huáng jiā bìng guì wèi huáng hòu yī rén, zhōng láng jiāng fǔ qiāng xiào wèi jí cì shǐ èr qiān dàn shù shí bǎi rén. cǐ zhī gěng xìng guāng máng sì shè, yā dào le tóng shí qī de jù lù sòng zǐ jīn hé běi shěng zhào zhōu rén gěng chún jiā zú qí fēng dōng guāng hóu, táng xiōng dì sān rén jí zi jiē fēng hóu, kě wèi yī mén wǔ hóu. dōng hàn mò qī, cǐ zhī gěng xìng jǐ hū zāo shòu miè dǐng zhī zāi, gěng guó céng sūn gěng jì, bèi cáo cāo zhū miè sān zú, gěng bà xuán sūn gěng yuán yì bèi miè zú, zhǐ cún gěng yuán sūn gěng hóng yī zhī. lìng gěng chún qǐ shì shí, lǜ yǒu zōng zú bīn kè liǎng qiān duō rén, hòu qí jiā zú bèi liú jū pú wú jīn hé běi shěng líng shòu xī nán. wèi jìn nán běi cháo zhì suí táng, gěng xìng rén zài hé dōng gāo yáng fú fēng děng dì fán yǎn dé pō wèi xìng shèng, bìng zài shàng shù sān dì xíng chéng gěng xìng jùn wàng. cǐ jì zhī gěng xìng yě yǒu xǐ jū jīn jiāng sū ān huī děng jiāng nán zhī dì zhě. sòng yuán zhī jì, gěng xìng zài jiāng nán zhī dì fēn bù gèng guǎng, dàn zú xiǎo shì wēi. míng chū, shān xī gěng xìng zuò wèi míng cháo hóng dòng dà huái shù qiān mín xìng shì zhī yī, bèi fēn qiān yú hé nán hé běi shān dōng běi jīng tiān jīn děng dì. míng mò, gěng zhòng míng yóu shān dōng qiān jū liáo dōng gài zhōu mǎ lán yù jīn liáo níng shěng gài xiàn jìng nèi. qīng kāng qián nián jiān jí yǐ hòu, jì lǔ yù děng dì de gěng xìng bàn suí chuǎng guān dōng de fēng cháo rù qiān dōng běi sān shèng rú jīn, gěng xìng zài quán guó fēn bù jiào guǎng, yóu yǐ hé běi hé nán jiāng sū ān huī shān dōng shān xī hēi lóng jiāng liáo níng děng duō cǐ xìng, shàng shù bā shěng zhī gěng xìng yuē zhàn quán guó hàn zú gěng xìng rén kǒu de bǎi fēn zhī qī shí qī. gěng xìng shì dāng jīn zhōng guó xìng shì pái háng dì yī bǎi sì shí bā wèi de xìng shì, rén kǒu jiào duō, yuē zhàn quán guó hàn zú rén kǒu de bǎi fēn zhī líng diǎn líng qī liù.
耿姓之發祥地為今河南溫縣,歷商、周至秦,耿姓逐漸散居於今河南、河北、山西、陝西等地。西漢時,耿姓人始嶄露頭角,其中以耿壽昌最為著名,他被賜爵關內侯,子孫遂留居長安(今陝西省西安),另有耿育、耿豐、耿昌、頻陽(今陝西省富平)人耿定見諸史冊。漢武帝時,遷徙郡國吏民豪傑到扶風茂陵(今陝西省興平東北),時巨鹿(今屬河北省)耿姓一支以二千石官吏身份遷於該地。此支耿姓下傳至東漢耿況時,耿姓歷史上最為顯赫的家族誕生了,其膝下六子:耿×、耿舒、耿國、耿廣、耿舉、耿霸。在中興漢室的戰爭中,個個軍功顯赫,威震四夷,而且其子孫後代,亦不遑多讓,競現於史。自光武中興迄於漢末建安,此支家族出了大將軍二人,將軍九人,卿十三人,列侯十九人,娶皇家公主三人,嫁於皇家並貴為皇后一人,中郎將、撫羌校尉及刺史二千石數十百人。此支耿姓光芒四射,壓倒了同時期的巨鹿宋子(今河北省趙州)人耿純家族(其封東光侯,堂兄弟三人及子皆封侯,可謂一門五侯)。東漢末期,此支耿姓幾乎遭受滅頂之災,耿國曾孫耿紀,被曹操誅滅三族,耿霸玄孫耿援亦被滅族,只存耿援孫耿弘一支。另耿純起事時,率有宗族賓客兩千多人,後其家族被留居蒲吾(今河北省靈壽西南)。魏晉南北朝至隋唐,耿姓人在河東、高陽、扶風等地繁衍得頗為興盛,並在上述三地形成耿姓郡望。此際之耿姓也有徙居今江蘇、安徽等江南之地者。宋元之際,耿姓在江南之地分布更廣,但族小勢微。明初,山西耿姓作為明朝洪洞大槐樹遷民姓氏之一,被分遷於河南、河北、山東、北京、天津等地。明末,耿仲明由山東遷居遼東蓋州馬蘭峪(今遼寧省蓋縣境內)。清康乾年間及以後,冀、魯、豫等地的耿姓伴隨闖關東的風潮入遷東北三剩如今,耿姓在全國分布較廣,尤以河北、河南、江蘇、安徽、山東、山西、黑龍江、遼寧等多此姓,上述八省之耿姓約占全國漢族耿姓人口的百分之七十七。耿姓是當今中國姓氏排行第一百四十八位的姓氏,人口較多,約占全國漢族人口的百分之零點零七六。