strong lì shǐ lái yuán strong
歷史來源
nán běi cháo shí běi fāng xiān bēi zú xìng shì, yǐ bù luò míng mìng xìng. qián qín shí qī fú jiān gōng miè xiān bēi tuò bá bù zú, jiàn lì dài guó. hòu lái tuò bá guī fù guó, gǎi guó hào wèi wèi, shǐ chēng běi wèi. yǔ cǐ tóng shí, xiān bēi zú zhōng yòu jué qǐ yī zhī wèi chí bù luò, hào wèi chí bù, rú tóng zhōng huá zhī zhū hóu guó. hòu lái wèi chí bù suí xiào wén dì jìn rù zhōng yuán, bèi mìng yǐ zú míng wèi chí wèi xìng, chēng wèi chí shì.
南北朝時北方鮮卑族姓氏,以部落名命姓。前秦時期苻堅攻滅鮮卑拓跋部族,建立代國。後來拓跋邽復國,改國號為魏,史稱北魏。與此同時,鮮卑族中又崛起一支尉遲部落,號尉遲部,如同中華之諸侯國。後來尉遲部隨孝文帝進入中原,被命以族名尉遲為姓,稱尉遲氏。
strong jiā zú míng rén strong
家族名人
wèi chí jiǒng: zì báo jū. běi zhōu xiào mǐn dì shí, yīn píng shǔ yǒu gōng, fēng shǔ gōng, zhù yì zhōu. tā sù yǒu dà zhì, hào shī ài shì, zhèng jī zhuó zhù, wèi shí rén míng bēi suǒ sòng.
尉遲迥:字薄居。北周孝閔帝時,因平蜀有功,封蜀公,駐益州。他素有大志,好施愛士,政績卓著,為時人銘碑所頌。
wèi chí gāng: zì pó luó, shǔ guó gōng wèi chí jiǒng zhī cóng xiōng. shì yǔ wén tài yī shǒu péi zhí chū lái de jiāng lǐng, xiāo yǒng ér yǒu lǚ lì, shàn qí shè. zú yú běi zhōu wǔ dì tiān hé sì nián 569 nián, xiǎng nián wǔ shí sān suì, shì zhōu tài bǎo wú wǔ gōng.
尉遲綱:字婆羅,蜀國公尉遲迥之從兄。是宇文泰一手培植出來的將領,驍勇而有膂力,善騎射。卒於北周武帝天和四年(569年),享年五十三歲,諡周太保吳武公。
wèi chí gōng: táng chū dà jiāng, zì jìng dé 586658, jīn shān xī shěng shuò xiàn rén. suí cháo mò nián, cóng jūn gāo yáng, yǐ wǔ yǒng zhe chēng. céng suí liú wǔ zhōu qǐ shì, hòu jiàng táng, cóng tài zōng jī bài wáng shì chōng dòu jiàn dé liú hēi tà děng, wǔ dé chū qín wáng lǐ shì mín yǐn wèi yòu fǔ cān jūn, lǚ lì dà gōng, shì lǐ shì mín qīn xìn zhī yī. xuán wǔ mén zhī biàn, zhù lǐ shì mín duó qǔ dì wèi. tài zōng yù qī yǐ nǚ, jìng dé shuō: chén qī suī lòu, xiāng yǔ gòng pín jiàn jiǔ yǐ. chén suī bù xué, wén gǔ rén fù bù yì qī, cǐ fēi chén suǒ yuán yě. dì nǎi zhǐ, yǐ gōng lèi fēng è guó gōng.
尉遲恭:唐初大將,字敬德(586-658),今山西省朔縣人。隋朝末年,從軍高陽,以武勇著稱。曾隨劉武周起事,後降唐,從太宗擊敗王世充、竇建德、劉黑闥等,武德初秦王李世民引為右府參軍,屢立大功,是李世民親信之一。玄武門之變,助李世民奪取帝位。太宗欲妻以女,敬德說:「臣妻雖陋,相與共貧賤久矣。臣雖不學,聞古人富不易妻,此非臣所原也。」帝乃止,以功累封鄂國公。
wèi chí shèng: táng cháo yú tián wáng guī zhǎng zi. shǎo sì wèi, tiān bǎo nián jiān lái cháo, xuán zōng yǐ zōng shì nǚ qī zhī, shòu yòu wēi wèi jiāng jūn. yǔ gāo xiān zhī jī pò sà mǎ bō xiān, jiā yín qīng guāng lù dài fū. zhì dé chū mìng qí dì yào lǐng guó shì, zì lǜ wǔ qiān bīng fù ān lù shān zhī luàn, xiāo zōng dài zhī shén hòu. guǎng dé nián jiān bài biāo qí dà jiāng jūn yú tián wáng, lìng huí guó, wèi chí shèng gù qǐng liú sù wèi. jiā kāi fǔ yí tóng sān sī, fēng wǔ dū wáng.
尉遲勝:唐朝于闐王珪長子。少嗣位,天寶年間來朝,玄宗以宗室女妻之,授右威衛將軍。與高仙芝擊破薩馬播仙,加銀青光祿大夫。至德初命其弟曜領國事,自率五千兵赴安祿山之亂,蕭宗待之甚厚。廣德年間拜驃騎大將軍、于闐王,令回國,尉遲勝固請留宿衛。加開府儀同三司,封武都王。
wèi chí yǐ sēng: yú tián jīn xīn jiāng wéi wú ěr zì zhì qū hé tián xiàn rén, táng dài huà jiā. yǔ qí fù wèi chí bá zhì nà huà jiā jiē yǐ shàn huà wén míng, yǒu dà xiǎo wèi chí zhī chēng.
尉遲乙僧:于闐(今新疆維吾爾自治區和田縣)人,唐代畫家。與其父尉遲跋質那(畫家)皆以善畫聞名,有大小尉遲之稱。
wèi chí bá zhì nà: táng shì huà jiā. yú tián rén, yǔ zi yǐ sēng bìng chēng wèi dà xiǎo wèi chí. shàn huà wài guó fēng sú jí rén wù fó xiàng bǎo shù, yóu shàn huà huáng quǎn jí yīng, dāng shí yìn dù fó jiào yì shù chuán rù zhōng yuán, rú yìn dù sēng rén tán mó zhuō yì bá mó biàn shì duì dà xiǎo wèi chí yǒu zhòng yào yǐng xiǎng de rén. huà jī yǒu xiáng mó biàn xiāng děng bì huà, zuò yú dōng dōu sì yuàn, zhe lù yú jīng luò sì tǎ jì liù fān tú pó luó mén tú wài guó bǎo shù tú, zhe lù yú lì dài míng huà jì.
尉遲跋質那:唐氏畫家。于闐人,與子乙僧並稱為「大小尉遲」。善畫外國風俗及人物、佛像、寶樹,尤擅畫黃犬及鷹,當時印度佛教藝術傳入中原,如印度僧人曇摩拙義、跋摩便是對大小尉遲有重要影響的人。畫跡有《降魔》、《變相》等壁畫,作於東都寺院,著錄於《京洛寺塔記》;《六番圖》、《婆羅門圖》、《外國寶樹圖》,著錄於《歷代名畫記》。
strong qiān xǐ fēn bù strong
遷徙分布
quē wèi chí xìng zài dà lù hé tái wān méi yǒu liè rù bǎi jiā xìng qián yī bǎi wèi. wèi chí, běn lái shì nán běi cháo shí lái huá de xiān bēi zú bù luò de míng chēng. jù jīn 1600 nián qián, zhè gè bù luò suí tóng tóng zú de tuò bá shì pǎo dào zhōng yuán lái dǎ tiān xià, jīng guò zhǎng shí qī de dōng zhēng xī zhàn, tuò bá shì zhōng yú dāng shàng le huáng dì, yú shì wèi chí bù yě jiù shēn jià bǎi bèi, chéng le běi wèi huáng shì de yī gè zhū hóu. hòu lái, běi wèi huáng dì wèi bó dà jīng shēn de zhōng huá chuán tǒng wén huà suǒ zhé fú, jí lì tuī xíng zhōng huá wén huà, xué xí hàn sú, lián huáng dì de xìng shì dōu yóu yuán lái de tuò bá shì gǎi wèi yuán shì, tóng shí hái xià lìng qí zú rén yě yī lǜ gǎi wèi hàn xìng, wèi chí shì biàn shì zài zhè zhǒng qíng xíng xià, yǐ bù luò de míng chēng zuò le jiā zú de xìng shì, ér chēng wèi chí shì. wèi chí fù xìng wàng zú jū tài yuán, zhàn guó shí qín guó zhì jùn, xiāng dāng yú xiàn zài shān xī shěng tài yuán shì.
(缺)尉遲姓在大陸和台灣沒有列入百家姓前一百位。尉遲,本來是南北朝時來華的鮮卑族部落的名稱。距今1600年前,這個部落隨同同族的拓跋氏跑到中原來打天下,經過長時期的東征西戰,拓跋氏終於當上了皇帝,於是尉遲部也就身價百倍,成了北魏皇室的一個諸侯。後來,北魏皇帝為博大精深的中華傳統文化所折服,極力推行中華文化,學習漢俗,連皇帝的姓氏都由原來的拓跋氏改為元氏,同時還下令其族人也一律改為漢姓,尉遲氏便是在這種情形下,以部落的名稱作了家族的姓氏,而稱尉遲氏。尉遲複姓望族居太原,戰國時秦國置郡,相當於現在山西省太原市。