strong shèng yīn chī dìng yuān yāng ǒu guì jīn jiǎ jié yuān fèng chóu strong
胜殷痴订鸳鸯偶 桂金假结鸳凤俦
què shuō zhāng shì chéng, xiān jiàn zhāng dà niáng suí zhe sì míng xiǎo bì, hǎo sì yǐn tóng yì bān, yǐ yǒu shí fēn bù yuè. yòu wén zhāng dà niáng shuō xiào tā, qì dé bào tiào rú léi. zhǐ zhe zhāng dà niáng mà yuē:" lǎo zéi rén, ěr nǎi nǚ liú, luò shān zhài hái bù zhī chǐ, gèng gǎn chēng hū tài tài! wǒ suī zǒu lù de rén, yì shì shǒu fèn qīng pín, nà lǐ ěr tān bú yì zhī cái! shì wài shēng qiáng qǐng shàng shān, ěr bù zhī xiū chǐ, dào shuō lái dǎ chōu fēng, kuī nǐ xiū yě bù xiū!"
却说章士成,先见章大娘随着四名小婢,好似引童一般,已有十分不悦。又闻章大娘说笑他,气得暴跳如雷。指着章大娘骂曰:“老贼人,尔乃女流,落山寨还不知耻,更敢称呼太太!我虽走路的人,亦是守分清贫,那里尔贪不义之财!是外甥强请上山,尔不知羞耻,倒说来打抽丰,亏你羞也不羞!”
zhāng dà niáng dà nù yuē:" lǎo chù shēng, hái zhè děng jué jiàng, nán dào wǒ dào pà ěr me?" jí bēn shàng qián lái dǎ zhāng shì chéng. shì chéng yuē:" lái lái wǒ jì dào cǐ, xìng mìng yǐ zhì zhī dù wài." liǎng rén biàn yù xiāng dǎ. lǐ shèng kāng máng chě zhù zhāng dà niáng mì yǔ yuē:" hái ér yīn tān tā yì nǚ yáng shì měi mào, mǔ qīn xū rěn qì, dài qīn shì chéng le, zài zuò dìng duó." zhāng dà niáng jiàn lǐ guì jīn yán róng měi mào, fèn wài huái xǐ. shàng qián lā zhù chōu zǐ yuē:" niáng zǐ bú yào hài pà, wǒ men jiě dì cháng cháng rú cǐ, qiě jìn nèi miàn, dài wǒ bèi xí xiāng dài." lǐ guì jīn jiǎ yì chēng xiè, tóng jìn lǐ miàn qù le.
章大娘大怒曰:“老畜生,还这等倔强,难道我到怕尔么?”即奔上前来打章士成。士成曰:“来来我既到此,性命已置之度外。”两人便欲相打。李胜康忙扯住章大娘密语曰:“孩儿因贪他义女杨氏美貌,母亲须忍气,待亲事成了,再作定夺。”章大娘见李桂金颜容美貌,分外怀喜。上前拉住抽子曰:“娘子不要害怕,我们姐弟常常如此,且进内面,待我备席相待。”李桂金假意称谢,同进里面去了。
lǐ shèng kāng xiàng zhāng shì chéng péi zhe xiào liǎn yuē:" mǔ qīn nián lǎo diān dǎo, mǔ jiù xiū yào jiàn guài." zhāng shì chéng yuē:" rén yǒu jiàn miàn sān fēn qíng, tā fāng cái jiàn miàn, biàn shuō zhè děng huà lái, jiào wǒ zěn néng rěn shòu?"
李胜康向章士成陪着笑脸曰:“母亲年老颠倒,母舅休要见怪。”章士成曰:“人有见面三分情,他方才见面,便说这等话来,教我怎能忍受?”
lǐ shèng kāng jí qǐng zhāng shì chéng zuò zài shàng miàn, zì jǐ bàng zuò xiāng péi. lìng sù bèi yán xí, nèi wài chàng yǐn. qǐng kè jiān chéng shàng xí lái, tóu mù xiǎo xīn jìn jiǔ. lǐ shèng kāng gōng jìng fú shì. zhāng shì chéng yí huò wèi hé rú cǐ yīn qín? bì yǒu suǒ tú, nán dào wǒ zhè yī lǐng bù páo pò lán de, tā yě yào xiǎng duó qù me? luò de chī guò kuài huó. èr rén jiǔ zhì bàn hān, lǐ shèng kāng yuē:" yú shēng lǐ mèng xióng, xī rì tóng zhōu jiù jià, méng zhǔ shàng fēng wǒ jiù jià wǔ zhuàng yuán." zhāng shì chéng àn hèn:" zhè sī hǎo bù huó huó jiàn guǐ, bié rén de shì, kuī tā shuō de chū. ruò shì xī shí, bì tòng dǎ yī fān. jīn jì fēi xī bǐ, zhǐ de rěn nài." nǎi yuē:" kuī ěr gāo qiáng kě xǐ."
李胜康即请章士成坐在上面,自己傍坐相陪。令速备筵席,内外畅饮。顷刻间呈上席来,头目小心进酒。李胜康恭敬伏侍。章士成疑惑为何如此殷勤?必有所图,难道我这一领布袍破蓝的,他也要想夺去么?落得吃过快活。二人酒至半酣,李胜康曰:“愚甥李梦雄,昔日同州救驾,蒙主上封我救驾武状元。”章士成暗恨:“这厮好不活活见鬼,别人的事,亏他说得出。若是昔时,必痛打一番。今既非昔比,只得忍耐。”乃曰:“亏尔高强可喜。”
lǐ shèng kāng yuē:" yú shēng yīn wú xíng huì, chōng nǎo liú jǐn, zòu zhǔ fēng wǒ dēng zhōu fǔ yóu jī. lù guò cǐ jiān, méng wàn dà gē hǎo yì liú wǒ, zuò le èr dài wáng, zhēn shì shí qián wén zhàng, cóng zhě shù bǎi. táng shàng yī hū, táng xià bǎi nuò. zhǎn shā zì yóu, róng yào wú bǐ." zhāng shì chéng yuē:" cǐ nǎi xián shēng cái néng." lǐ shèng kāng yuē:" jì yǒu cǐ fù guì, dàn niàn bù xiào yǒu sān, wú hòu wéi dà. ruò wú qī zǐ, hòu sì hé kào? shí wèi kě lǜ."
李胜康曰:“愚甥因无行贿,冲恼刘瑾,奏主封我登州府游击。路过此间,蒙万大哥好意留我,做了二大王,真是食前文丈,从者数百。堂上一呼,堂下百诺。斩杀自由,荣耀无比。”章士成曰:“此乃贤甥才能。”李胜康曰:“既有此富贵,但念不孝有三,无后为大。若无妻子,后嗣何靠?实为可虑。”
zhāng shì chéng yuē:" biàn qǔ gè qī fáng hé fáng?" lǐ shèng kāng yuē:" dàn yú shēng dào cǐ dì wèi, fēi cái mào jiā rén, zěn kěn hūn qǔ? wéi hèn shì bìng wú měi nǚ, nài hé?" shì chéng yuē:" xì xīn tàn fǎng, hé huàn wú yǒu?"
章士成曰:“便娶个妻房何妨?”李胜康曰:“但愚甥到此地位,非才貌佳人,怎肯婚娶?惟恨是并无美女,奈何?”士成曰:“细心探访,何患无有?”
lǐ shèng kāng àn hèn: lǎo shā cái kě nǎo, tā xiàn zài yǒu yáng shì yì nǚ měi mào, bù zhǔ zhāng pèi wǒ, què jiào bié xún yān yuán. biàn yuē:" wǒ xiǎng jiā rén nán yù, jīn yáng shì nǎi shì yì nǚ, yú shēng yòu shì ěr de wài shēng, hé bù bǎ yǔ wǒ jié hūn? mǔ jiù jiù zài shān shàng shòu xiǎng fù guì, què yòu qīn shàng jiā qīn, hé děng měi miào!"
李胜康暗恨:老杀才可恼,他现在有杨氏义女美貌,不主张配我,却教别寻烟缘。便曰:“我想佳人难遇,今杨氏乃是义女,愚甥又是尔的外甥,何不把与我结婚?母舅就在山上受享富贵,却又亲上加亲,何等美妙!”
zhāng shì chéng fāng cái xǐng wù, guài bù dé tā xiǎo xīn, yuán lái wéi zhe hūn yīn. lǐ xiǎo jiě bù hé zài cǐ, wǒ ruò biàn liǎn, xiǎo jiě zěn jiāng xià shān? zhǐ hǎo rěn nài bà. jí zhèng sè yuē:" zhè shì liáng jiā nǔ: zǐ, yīn zhàng fū wài chū wú xìn, fù qīn jīng shāng, jì mǔ pò jià, cǐ nǚ jié liè, yù tóu shuǐ jǐn jié, shì yù zhe wǒ jiù tā xìng mìng. tā suī bài wǒ wèi fù, wǒ jìng tā shì jié nǚ. fán shì qīn jìng tā, ěr què shuō chū cǐ fēi lǐ zhī yán. xìng shì xián shēng, ruò shì tā rén, dìng rán bù dé gān xiū. quàn ěr xiū shuō zhè huà, miǎn shāng hé qi." lǐ shèng kāng sù zhī zhāng shì chéng zhí xìng, jí xiè zuì yuē:" yú shēng bù zhī, mǔ jiù xiū guài." zhāng shì chéng yuē:" bù zhī bù zuì." èr rén zài yǐn yī fān.
章士成方才省悟,怪不得他小心,原来为着婚姻。李小姐不合在此,我若变脸,小姐怎将下山?只好忍耐罢。即正色曰:“这是良家女子,因丈夫外出无信,父亲经商,继母迫嫁,此女节烈,欲投水尽节,适遇着我救他性命。他虽拜我为父,我敬他是节女。凡事钦敬他,尔却说出此非礼之言。幸是贤甥,若是他人,定然不得干休。劝尔休说这话,免伤和气。”李胜康素知章士成执性,即谢罪曰:“愚甥不知,母舅休怪。”章士成曰:“不知不罪。”二人再饮一番。
lǐ shèng kāng sī liang: shàn qiú bù rú è qǔ, ruò bù yǒu qiáng, lǎo tou er yān kěn shùn cóng, jì shuāng yǎn yuán zhēng, kàn kàn zhāng shì chéng yuē:" mǔ jiù, zhè yáng shì yīn yuán cóng yě bù cóng?" zhāng shì chéng cóng róng dá yuē:" ěr gǎn shì zuì me? fāng cái shuō guò bù cóng, hé bì zài wèn." lǐ shèng kāng lì shēng yuē:" mǔ jiù wú quàn ěr cóng le wèi miào." zhāng shì chéng yuē:" bù cóng nǐ biàn zěn me?" lǐ shèng kāng yuē:" jì dào shān shàng, ruò bù cóng, rèn ěr chā chì nán fēi le." zhāng shì chéng zǎo qì dé fèn sāi xiōng táng, tiào qǐ shēn lái, zhǐ zhe lǐ shèng kāng dà mà yuē:" shèng zǐ kāng zi, ěr gǎn rú cǐ wàng xiǎng, bù pà zhé fú! wǒ zhāng shì chéng jìn zhài, xìng mìng yǐ zhì zhī dù wài. ěr gǎn zhè děng wú lǐ, hǎo bù kě hèn!" jiāng àn yī pāi, bèi xí miàn bì ér zuò. lǐ shèng kāng chī le yī jīng.
李胜康思量:善求不如恶取,若不有强,老头儿焉肯顺从,既双眼圆睁,看看章士成曰:“母舅,这杨氏姻缘从也不从?”章士成从容答曰:“尔敢是醉么?方才说过不从,何必再问。”李胜康厉声曰:“母舅吾劝尔从了为妙。”章士成曰:“不从你便怎么?”李胜康曰:“既到山上,若不从,任尔插翅难飞了。”章士成早气得愤塞胸膛,跳起身来,指着李胜康大骂曰:“胜子康子,尔敢如此妄想,不怕折福!我章士成进寨,性命已置之度外。尔敢这等无礼,好不可恨!”将案一拍,背席面壁而坐。李胜康吃了一惊。
xìng xǐ tā yǔ yán hú tú, tǎng bèi rén tīng chū zhēn míng, qǐ bù lòu chū mǎ jiǎo? zhǐ de rěn qì dī tóu bù yán.
幸喜他语言糊涂,倘被人听出真名,岂不露出马脚?只得忍气低头不言。
tóu mù shàng qián quàn zhāng shì chéng yuē:" dài wáng shì jiù lǎo yé wài shēng, yào dǎ biàn dǎ, yào mà biàn mà, hé xū rú cǐ zhuó nǎo." zhāng shì chéng yuē:" hǎo yì jiào tā mò tí, tā piān yào shuō, què yòu shì shì lái qī yā wǒ, wǒ zěn de bù nǎo!" tóu mù yòu quàn lǐ shèng kāng yuē:" guǒ shì dài wáng shī yán bù gāi, lǐ dāng fú zuì." lǐ shèng kāng pà qí xiè lòu zhēn míng, yì zhǐ de xiàng qián xiè zuì yuē:" wài shēng zuì hòu kuáng yán, wàng mǔ jiù shè zuì."
头目上前劝章士成曰:“大王是舅老爷外甥,要打便打,要骂便骂,何须如此着恼。”章士成曰:“好意教他莫提,他偏要说,却又恃势来欺压我,我怎的不恼!”头目又劝李胜康曰:“果是大王失言不该,理当伏罪。”李胜康怕其泄漏真名,亦只得向前谢罪曰:“外甥醉后狂言,望母舅赦罪。”
zhāng shì chéng yīn lǐ guì jīn wèi dé tuō shēn, yì rěn qì fú qǐ yuē:" ěr wǒ jiē cuò, bú yào yán qǐ." èr rén réng rán yǐn jiǔ.
章士成因李桂金未得脱身,亦忍气扶起曰:“尔我皆错,不要言起。”二人仍然饮酒。
lǐ shèng kāng xīn sī: zhǐ yòng ruǎn qiú fāng tuǒ. biàn xiǎo xīn gòng fèng. zài yǐn jǐ bēi, kěn qiú zhāng shì chéng yuē:" yáng shì yòu fēi mǔ yǒng qīn nǚ, mǔ jiù tì bié rén jìn qíng, yǔ zì jiā wài shēng zuò yìng, qǐ bù bèi rén chǐ xiào. wàng mǔ yǒng yù chéng cǐ yīn shì." zhāng shì chéng tīng le, xiǎng: zhè dào nán wéi tā bù pà xiū chǐ, fù gǎn shuō qǐ. zhǐ shì wǒ hé bù zuò hǎo rén, jiào tā qù wèn lǐ xiǎo jiě? tā ruò bù kěn, biàn bù dé guài wǒ wéi nán, luò de zuò gè hǎo rén. zhǔ yì dìng le, dá yuē:" xián shēng ěr bù zhī, yáng shì yòu fēi wǒ qīn shēng nǚ ér, jiào wǒ zěn hǎo zhǔ zhāng? ěr kě qiú tā zì jǐ biàn shì." lǐ shèng kāng míng zhī shì tuī wěi zhī yì, dàn yáng shì dào yǒu yī tuán hé qì, fāng cái yòu huān xǐ shàng shān, huò yǒu xīn yú wǒ, yì wèi kě zhī. nǎi yuē:" yáng shì huò yī yǔn, mǔ jiù wú dé zài tuī." zhāng shì chéng yuē:" tā ruò yī yǔn biàn hǎo. wǒ yǒu hé tuī tuō?"
李胜康心思:只用软求方妥。便小心供奉。再饮几杯,恳求章士成曰:“杨氏又非母勇亲女,母舅替别人尽情,与自家外甥作硬,岂不被人耻笑。望母勇玉成此姻事。”章士成听了,想:这倒难为他不怕羞耻,复敢说起。只是我何不做好人,教他去问李小姐?他若不肯,便不得怪我为难,落得做个好人。主意定了,答曰:“贤甥尔不知,杨氏又非我亲生女儿,教我怎好主张?尔可求他自己便是。”李胜康明知是推委之意,但杨氏倒有一团和气,方才又欢喜上山,或有心于我,亦未可知。乃曰:“杨氏或依允,母舅毋得再推。”章士成曰:“他若依允便好。我有何推托?”
lǐ shèng kāng jí jìn hòu miàn, lìng nǚ bì qù qǐng tài tài qián lái. cǐ shí lǐ guì jīn zhèng zài yǐn jiǔ, yīn yù fǎng xiōng xìn xī, jiǎ yì yǔ zhāng dà niáng qīn rè. zhāng dà niáng wén qǐng, máng lái wèn ér zi yīn shì ruò hé, lǐ shèng kāng jù chén zhāng shì chéng zhī yán, wàng mǔ qīn qiú yáng shì yào jǐn. zhāng dà niáng yuē:" bù fáng, yáng shì yǔ wǒ qíng rè, liàng bì chéng jiù, ěr kě shǎo dài." lǐ shèng kāng xǐ yuē:" mǔ qīn kuài qù kěn qiú, tǎng dé yī yǔn, kàn mǔ jiù rú hé tuī cí." zhāng dà niáng jí rù xí, xiào duì lǐ guì jīn yuē:" lǎo shēn yǒu yī shì xiāng shāng, qǐ niáng zǐ qiē wù tuī cí." lǐ guì jīn yuē:" tài tài jǐn guǎn shuō lái." zhāng dà niáng yuē:" xiǎo ér lǐ mèng xióng, yīn hèn jiān jiān nòng quán, mái mò tā gōng láo, gù zàn zài cǐ xiǎng yòng, yǐ dài shèng zhǔ zhāo ān. dàn wèi yǒu qī shì. yīn jiàn niáng zǐ dé xìng jiān quán, yuàn jié sī luó. niáng zǐ ruò kěn fǔ jiù, zú gǎn hòu qíng." lǐ guì jīn xīn zhōng zì xiǎng: wǒ zhèng tòng hèn zhe xiōng mèi bèi hài chāi sàn, cǐ chóu wèi bào, hái yào xiǎng jié qīn. cǐ bì shì zhāng shì chéng bù xǔ, gù lái qiú wǒ. dàn zhāng shì chéng shì tā de mǔ jiù, tā yòu pà wǒ zài zhè lǐ zěn yàng tuō tā dú shǒu. yòu huí xiǎng dào, yě shì lǎo jiàn rén, gāi dāng jué sì. bù rú zhà xǔ qīn shì, qí yè jiān jié guǒ tā xìng mìng, yǐ bào qián chóu. jí dá yuē:" yīn yuán dà shì, fēi nú jiā kě yǐ zì zhǔ, xū shì yì fù zhāng ā bó zhǔ zhāng." zhāng dà niáng yuē:" niáng zǐ nǎi fēi shè dì shēng yǎng, wèn tā hé wéi? niáng zǐ kě zì zhǔ chí." lǐ guì jīn yuē:" zhāng ā bó yǒu jiù mìng zhī ēn, xū qiú tā wéi shì." zhāng dà niáng yuē:" wǒ céng duì shè dì shuō guò, shè dì yún xū niáng zǐ zhǔ cái, wàng niáng zǐ fǔ jiù. lǎo shēn dāng lìng yǎn xiāng dài." lǐ guì jīn yuē:" fēi nú jiā shī jié, dàn cóng zhāng ā bó bēn zǒu fēng chén, zhōng wú jié jú. tài tài lóng lǐ xiāng dài, zěn bù cóng mìng." zhāng dà niáng xǐ chū wàng wài, yuē:" duō chéng niáng zǐ měi yì, pèi dé liáng duō. dài lǎo shēn zé jí wán qīn."
李胜康即进后面,令女婢去请太太前来。此时李桂金正在饮酒,因欲访兄信息,假意与章大娘亲热。章大娘闻请,忙来问儿子姻事若何,李胜康具陈章士成之言,望母亲求杨氏要紧。章大娘曰:“不妨,杨氏与我情热,谅必成就,尔可少待。”李胜康喜曰:“母亲快去恳求,倘得依允,看母舅如何推辞。”章大娘即入席,笑对李桂金曰:“老身有一事相商,乞娘子切勿推辞。”李桂金曰:“太太尽管说来。”章大娘曰:“小儿李梦雄,因恨奸监弄权,埋没他功劳,故暂在此享用,以待圣主招安。但未有妻室。因见娘子德性兼全,愿结丝萝。娘子若肯俯就,足感厚情。”李桂金心中自想:我正痛恨着兄妹被害拆散,此仇未报,还要想结亲。此必是章士成不许,故来求我。但章士成是他的母舅,他又怕我在这里怎样脱他毒手。又回想道,也是老贱人,该当绝嗣。不如诈许亲事,俟夜间结果他性命,以报前仇。即答曰:“姻缘大事,非奴家可以自主,须是义父章阿伯主张。”章大娘曰:“娘子乃非舍弟生养,问他何为?娘子可自主持。”李桂金曰:“章阿伯有救命之恩,须求他为是。”章大娘曰:“我曾对舍弟说过,舍弟云须娘子主裁,望娘子俯就。老身当另眼相待。”李桂金曰:“非奴家失节,但从章阿伯奔走风尘,终无结局。太太隆礼相待,怎不从命。”章大娘喜出望外,曰:“多承娘子美意,佩德良多。待老身择吉完亲。”
jì lái jiàn lǐ shèng kāng yuē:" wèi niáng de dàn píng sān cùn bù làn zhī shé, wěi qū kěn qiú, tā yǐ xǔ yǔn qí shì." lǐ shèng kāng xīn xǐ yù kuáng:" nán de mǔ qīn néng gàn, dài wǒ qù jiàn mǔ jiù, kàn tā zài néng wéi nán fǒu."
既来见李胜康曰:“为娘的但凭三寸不烂之舌,委曲恳求,他已许允其事。”李胜康欣喜欲狂:“难得母亲能干,待我去见母舅,看他再能为难否。”
jí chū jiàn zhāng shì chéng yuē:" yú shēng fèng mìng qù duì yáng shì qiú qīn." zhāng shì chéng yuē:" liàng yáng shì bì dìng bù xǔ yǔn." lǐ shèng kāng yuē:" lài mǔ jiù fú yīn, yáng shì yǐ jīng xǔ yǔn le." zhāng shì chéng zhe jīng zì cǔn, lǐ guì jīn hèn tā chāi sàn xiōng mèi, zěn kěn xǔ qīn? bì shì lǐ shèng kāng zhà yán nǎi yuē:" wǒ bù xìn, ěr qù huàn tā chū lái, wǒ wèn tā yī shēng." zhāng dà niáng rěn bú zhù chū xiàn yuē:" tā nián shào pà xiū, zěn kěn miàn xǔ?
即出见章士成曰:“愚甥奉命去对杨氏求亲。”章士成曰:“谅杨氏必定不许允。”李胜康曰:“赖母舅福荫,杨氏已经许允了。”章士成着惊自忖,李桂金恨他拆散兄妹,怎肯许亲?必是李胜康诈言乃曰:“我不信,尔去唤他出来,我问他一声。”章大娘忍不住出现曰:“他年少怕羞,怎肯面许?
quàn ěr jiāng jiù, bù bì rèn zhēn." zhāng shì chéng hū rán biàn sè yuē:" shèn me rèn zhēn, ruò bù wèn tā, píng nǐ yī miàn zhī cí, jiàn wǒ zé shuō yáng shì xǔ yǔn, jiàn yáng shì zé shuō wǒ yǐ xǔ yǔn, liǎng xiāng qī mán, yān zhī shì fēi. cǐ shì bì xū yáng shì chū lái yī yán, fāng dé píng xìn." lǐ shèng kāng máng chě zhāng dà niáng rù nèi yuē:" mǔ jiù yǐ huái dǎi yì, jīn ruò yǔ tā kǒu jué, bǐ bì zhuàng pò yīn yuán, xū kěn qǐng yáng shì qián lái wèi miào. hòu chéng qīn hòu, zhú tā xià shān." zhāng dà niáng chēng" shì". jí lái jiàn lǐ guì jīn yuē:" hǎo xiào shè dì duō yí, shuō xū niáng zǐ chū qù hú luàn yīng tā jǐ jù fāng xìn." lǐ guì jīn xiǎng dào: zhāng shì chéng suī shì zhàng yì, dàn lǐ shèng kāng shì hěn xīn zhī tú, tǎng yī shí biàn liǎn lián mǔ jiù dōu gǎn shā le. biàn dá yuē:" xiū rén, wú bù hǎo yì sī." zhāng dà niáng yuē:" lǎo shēn xiāng péi, hé xiū zhī yǒu." qiáng chě le lǐ guì jīn lái zhì píng biān yuē:" yáng shì zài cǐ, xián dì yào shuō hé huà!" zhāng shì chéng qǐ shēn zhàn lì, duì lǐ guì jīn yuē:" wén de yì nǚ yǔn xǔ shě shēng qīn shì, wèi zhī xìn fǒu?" lǐ guì jīn yuē:" jì shì lìng shēng, nú jiā zěn hǎo bù cóng." zhāng shì chéng dà jīng yuē:" cǐ nǎi ěr zhōng shēn dà shì, xū zì bǎ chí, bú yào rì hòu dài niàn jí lǎo hàn wài shēng, wǒ shì bù lǐng qíng de." lǐ guì jīn xiàng zhāng shì chéng shùn yǎn yī jīng yuē:" duō méng tài tài hòu qíng, cóng le bà." zhāng shì chéng suī jiàn tā àn diū yǎn sè, què bù zhī qí yuán gù, yòu tīng dé cóng le. qì dé miàn rú shàng sè, zhuǎn bèi zuò xià, bú zhù de chuǎn xī.
劝尔将就,不必认真。”章士成忽然变色曰:“甚么认真,若不问他,凭你一面之辞,见我则说杨氏许允,见杨氏则说我已许允,两相欺瞒,焉知是非。此事必须杨氏出来一言,方得凭信。”李胜康忙扯章大娘入内曰:“母舅已怀歹意,今若与他口角,彼必撞破姻缘,须恳请杨氏前来为妙。候成亲后,逐他下山。”章大娘称“是”。即来见李桂金曰:“好笑舍弟多疑,说须娘子出去胡乱应他几句方信。”李桂金想道:章士成虽是仗义,但李胜康是狠心之徒,倘一时变脸连母舅都敢杀了。便答曰:“羞人,吾不好意思。”章大娘曰:“老身相陪,何羞之有。”强扯了李桂金来至屏边曰:“杨氏在此,贤弟要说何话!”章士成起身站立,对李桂金曰:“闻得义女允许舍甥亲事,未知信否?”李桂金曰:“既是令甥,奴家怎好不从。”章士成大惊曰:“此乃尔终身大事,须自把持,不要日后带念及老汉外甥,我是不领情的。”李桂金向章士成瞬眼一睛曰:“多蒙太太厚情,从了罢。”章士成虽见他暗丢眼色,却不知其缘故,又听得从了。气得面如上色,转背坐下,不住的喘息。
lǐ shèng kāng àn xiào hóng luán zhào mìng, rèn shì lí jiàn, dào dǐ wú shì. lǐ guì jīn réng jìn nèi qù le. lǐ shèng kāng rù nèi, duì zhāng dà niáng yuē:" tiān sè shàng zǎo, kě yù bèi huā zhú, jīn wǎn chéng qīn bà." zhāng dà niáng yuē:" zhōng shēn dà shì, xū zé gè jí rì fāng hǎo, bù kě gǒu qiě." lǐ shèng kāng yuē:" mǔ qīn bù xiǎo de, mǔ jiù dāng miàn nòng guǐ. tǎng yī yán huǎn, chéng kǒng yǒu biàn. bù ruò jí zǎo wán qīn wèi miào." zhāng dà niáng yuē:" hái ér shuō de shì." jì yǐn lǐ guì jīn dào lǐ miàn yǔ tā shū zhuāng, bàn zuò xīn rén. lǐ shèng kāng lìng rén bèi jiǔ xí, jí chū jù yì tīng duì zhāng shì chéng yuē:" qǐng nèi miàn chī xǐ jiǔ, zhè lǐ hǎo bǎi huā zhú." zhāng shì chéng zhèng zài yuàn hèn lǐ guì jīn rú cǐ xíng wéi, tuō lěi tā shī liǎn, bā bù de yào zǒu bì tā, miǎn de zhuó nǎo. jí qǐ shēn dào hòu miàn yǐn jiǔ, liú yī tóu mù cì hou.
李胜康暗笑红鸾照命,任是离间,到底无事。李桂金仍进内去了。李胜康入内,对章大娘曰:“天色尚早,可预备花烛,今晚成亲罢。”章大娘曰:“终身大事,须择个吉日方好,不可苟且。”李胜康曰:“母亲不晓得,母舅当面弄鬼。倘一延缓,诚恐有变。不若及早完亲为妙。”章大娘曰:“孩儿说得是。”既引李桂金到里面与他梳装,扮作新人。李胜康令人备酒席,即出聚义厅对章士成曰:“请内面吃喜酒,这里好摆花烛。”章士成正在怨恨李桂金如此行为,拖累他失脸,巴不得要走避他,免得着恼。即起身到后面饮酒,留一头目伺候。
qiě shuō lǐ shèng kāng lìng lóu luó yú jù yì tīng shàng zhāng dēng jié cǎi, hǎo bàn huā zhú, lìng bù xià yǒu néng yuè qì zhě, yù bèi zuò yuè, yǐ zhù huā zhú zhī xǐ. yòu lìng zǎi zhū shā yáng, kào shǎng hé zhài lóu luó. rì yǐ jiāng wǎn, zhū shì tuǒ dàng. lǐ shèng kāng jiù jiǎn píng shí suǒ jié de yī fù xì yī shā mào mǎng páo chuān dài qǐ lái, hǎo sì gǔ miào nèi guǐ pàn.
且说李胜康令喽罗于聚义厅上张灯结彩,好办花烛,令部下有能乐器者,预备作乐,以助花烛之喜。又令宰猪杀羊,犒赏合寨喽罗。日已将晚,诸事妥当。李胜康就捡平时所劫的一副戏衣纱帽蟒袍穿戴起来,好似古庙内鬼判。
lóu luó zòu dòng yīn yuè, qí yú jǐn zài jù yì tīng wài guān kàn. nà shí diǎn qǐ dēng zhú, huī huáng rú tóng bái rì. lǐ shèng kāng yáo yáo bǎi bǎi xiān zài jù yì tīng shàng, lìng rén cuī cù tài tài, qǐng xīn rén shàng táng bài lǐ.
喽罗奏动音乐,其余尽在聚义厅外观看。那时点起灯烛,辉煌如同白日。李胜康摇摇摆摆先在聚义厅上,令人催促太太,请新人上堂拜礼。
yòu shuō lǐ guì jīn zài fáng zhà zuò mù yù, bǎ shǒu jiàn cáng hǎo, jié shù tíng dāng, fāng cái chū lái shū zhuāng. zhāng dà niáng dài qí dài shang fèng guān, chuān shang xiá pī mǎng páo, zhāng dà niáng zì jǐ yì shì fèng guān dà hóng duàn ǎo, yǐn chū lǐ guì jīn lái zhì hòu táng. zhāng shì chéng zhèng zài zì zhēn jiě mèn, hū tīng dé yī piàn bù qí bù hé de yīn yuè, xīn zhōng yòu nǎo qǐ lái. gèng jiàn pó xí rú cǐ dǎ bàn, nù mù niǔ zhuǎn shēn huí nèi qù le. zhāng dà niáng jiàn le wēi xiào. wén de cuī cù bài táng, jí fú lǐ guì jīn chū lái.
又说李桂金在房诈作沐浴,把手箭藏好,结束停当,方才出来梳妆。章大娘代其戴上凤冠,穿上霞披蟒袍,章大娘自己亦是凤冠大红缎袄,引出李桂金来至后堂。章士成正在自斟解闷,忽听得一片不齐不和的音乐,心中又恼起来。更见婆媳如此打扮,怒目扭转身回内去了。章大娘见了微笑。闻得催促拜堂,即扶李桂金出来。
wèi zhī hòu shì rú hé, qiě kàn xià huí fēn jiě.
未知后事如何,且看下回分解。