strong wú fāng jù zuì mán liú jǐn wén guì yíng mǔ bài lǐ tōng strong
吴芳惧罪瞒刘瑾 文贵迎母拜李通
huà shuō wú fāng shuō dào liú jǐn shì lì chù, hǎo bù wēi fēng, hǎo bù dé yì. lǐ tōng zhǔ yì, guàn zuì tā fāng hǎo xíng shì. zhǐ guǎn zhēn jiǔ xiāng jìng. wú fāng kāi qíng chàng yǐn, bù yī huì biàn jué mǐng dǐng dà zuì, yǐn yǐn shuì qù.
话说吴芳说到刘瑾势力处,好不威风,好不得意。李通主意,灌醉他方好行事。只管斟酒相敬。吴芳开情畅饮,不一会便觉酩酊大醉,隐隐睡去。
shí yǐ shàng dēng shí hòu. lǐ tōng jí zài shēn biān qǔ chū yī dìng wǔ liǎng yín zi, fù yǔ diàn zhǔ yuē:" wǒ wǔ liǎng yín zi kě dāng de jiǔ qián me?" diàn zhǔ yuē:" zhè yín zi hái yǒu shèng xiē, kě zhǎo hái qù." lǐ tōng yuē:" shèng xiē yì bù bì zhǎo, hái kě dēng jì zài zhàng bù shàng, lìng rì zài lái chàng yǐn. wú gōng gōng yǐ zuì wò, xiū yào jīng dòng tā. tā ruò xǐng lái, nǐ kě duì tā shuō, wǒ yào qù xún gè yù suǒ, lái rì jí dào tài jiàn fǔ xiāng yì." diàn zhǔ yuē:" zhī dào le, kè guān zhǐ guǎn qù bà."
时已上灯时候。李通即在身边取出一锭五两银子,付与店主曰:“我五两银子可当得酒钱么?”店主曰:“这银子还有剩些,可找还去。”李通曰:“剩些亦不必找,还可登记在帐簿上,另日再来畅饮。吴公公已醉卧,休要惊动他。他若醒来,你可对他说,我要去寻个寓所,来日即到太监府相议。”店主曰:“知道了,客官只管去罢。”
lǐ tōng suí jí chū diàn, bēn dào guó lǎo fǔ hòu mén, kàn kàn wú rén, qiāo mén. mén gōng wèn míng, kāi mén fàng jìn. wèn yuē:" lǐ zhōng jūn dàng yè cōng máng, qián lái hé gù?" lǐ tōng yuē:" lǎo fū rén zài hé chǔ?"
李通随即出店,奔到国老府后门,看看无人,敲门。门公问明,开门放进。问曰:“李中军当夜匆忙,前来何故?”李通曰:“老夫人在何处?”
mén gōng yuē:" lǎo fū rén yǔ fū rén shì zài hòu táng yì shì, shàng wèi ān qǐn." lǐ tōng yuē:" dài wǒ wǎng jiàn."
门公曰:“老夫人与夫人适在后堂议事,尚未安寝。”李通曰:“待我往见。”
jí bēn dào hòu táng lái, guǒ jiàn lǎo fū rén pó xí, shàng zài hòu táng qián yì lùn jiā wù. lǐ tōng shàng qián bài jiàn yuē:" lǎo fū rén bìng fū rén hái bù zhī? qǐng kè quán jiā jìn jiē bèi rén miè wáng." lǎo fū rén xiào yuē:" wǒ men yī jiā hǎo duān duān dì rén, zěn me shuō bèi rén miè wáng?" lǐ tōng yuē:" xiǎo jiàng bù shuō, lǎo fū rén nà lǐ zhī dào?"
即奔到后堂来,果见老夫人婆媳,尚在后堂前议论家务。李通上前拜见曰:“老夫人并夫人还不知?顷刻全家尽皆被人灭亡。”老夫人笑曰:“我们一家好端端的人,怎么说被人灭亡?”李通曰:“小将不说,老夫人那里知道?”
biàn jiāng wén tí dū chù fàn liú jǐn, jīn yè lìng rén qián lái jié shā. xiǎo jiàng zì guò wǔ, gǎn lù qián lái, pà yǒu rén zài fǔ wài guān wàng, wèi gǎn tū jìn. yīn dào jiǔ xí guàn zuì wú fāng, tǔ chū zhēn qíng shuō míng. pó xí dà jīng yuē:" zhè jiān jiān rú cǐ dú hài hǎo mán, què zěn me chù?" lǐ tōng yuē:" sān shí liù jì, zǒu wéi shàng jì. chèn zhè shí wú fāng chén zuì, chéng mén wèi bì, zuò sù shōu shí, jiǎ bàn cūn mín, hùn chū chéng mén, táo wǎng dà tóng guān, fāng bǎo wú lǜ." lǎo fū rén yuē:" jì shì rú cǐ, kě kuài rù nèi shōu shí zhū bǎo, jīn yín xì ruǎn, zhuāng rù bāo guǒ." lǐ tōng yòu duì zhòng jiā rén nǚ bì yuē:" nǐ děng jiāng jiā zhōng suǒ yǒu wù jiàn, jǐn xíng shōu shí, gè tóu shēng lù. qí guó lǎo rì hòu huí cháo, zài lái gēn suí." jiā rén bì nǚ jù gè qǔ de wù jiàn táo zǒu.
便将文提督触犯刘瑾,今夜令人前来劫杀。小将自过午,赶路前来,怕有人在府外观望,未敢突进。因到酒席灌醉吴芳,吐出真情说明。婆媳大惊曰:“这奸监如此毒害好瞒,却怎么处?”李通曰:“三十六计,走为上计。趁这时吴芳沉醉,城门未闭,作速收拾,假扮村民,混出城门,逃往大同关,方保无虑。”老夫人曰:“既是如此,可快入内收拾珠宝,金银细软,装入包裹。”李通又对众家人女婢曰:“你等将家中所有物件,尽行收拾,各投生路。俟国老日后回朝,再来跟随。”家人婢女俱各取得物件逃走。
dāng xià lǎo fū rén pó xí qīn dīng zhì qīn shí yú kǒu, shōu shí tíng dāng, jiǎ bàn zuò shù mín nán nǚ, tóng lǐ tōng cóng hòu mén ér chū. jiàng mén dài shàng, táo zhì chéng xià. xìng de chéng mén wèi bì, chéng shì hùn chū chéng lái. bù liào lǎo fū rén pó xí nǎi shì jīn jì yù yè, cùn bù nán yǐ xíng zǒu. lǐ tōng yī shēng hū shào, nà jiā jiāng zǎo jiāng mǎ pǐ dài shàng qián lái, zhòng juàn kǒu yī qí shàng mǎ, lìng jiā jiāng fú chí, jiā biān ér qù.
当下老夫人婆媳亲丁至亲十余口,收拾停当,假扮作庶民男女,同李通从后门而出。将门带上,逃至城下。幸得城门未闭,乘势混出城来。不料老夫人婆媳乃是金技玉叶,寸步难以行走。李通一声呼哨,那家将早将马匹带上前来,众眷口一齐上马,令家将扶持,加鞭而去。
zài shuō wú fāng zài diàn nèi ní zuì, shuì zhì chū gēng hòu, cái xǐng lái. jǔ tóu yī kàn, chī jīng bù xiǎo, bù zhī shì wǔ gēng liù gèng shí hòu. yòu bú jiàn le zhāng tōng, yí shì guāng gùn de rén. biàn huàn diàn xiǎo èr, wèn yuē:" fāng cái tóng zán chī jiǔ de péng yǒu, wǎng nà lǐ qù lī?" xiǎo èr yuē:" nà kè guān shuō yào qù xún gè yù suǒ, lìng rì dào tài jiàn fǔ zhǎo xún gōng gōng yì shì." wú fāng yuē:" jiǔ qián lī?" xiǎo èr yuē:" tā què jí hòu dào, liú xià wǔ liǎng dìng yín zi zài cǐ. hái yǒu yú yín jì zài xiǎo rén diàn zhōng, hòu lìng rì zài lái yǐn yī yǐn." wú fāng yuē:" zhè děng hòu yì? mò bú shì dà tóng guān de xì zuò, zhī zán le wàng, jiāng wǒ guàn zuì, dào qǔ jiā juàn táo zǒu me?" yī miàn shuō, yī miàn chū le diàn, lái dào guó lǎo fǔ qián yī wàng, qiāo qiāo dēng huǒ jù wú. jí bēn dào hòu mén, jiàn mén bàn yǎn zhe, bìng wú rén yǐng. jí āi shēn rù nèi, zhī jiàn dēng guāng shàng míng. rén jī duàn shǎo, gè fáng xiāng lǒng dōu kāi zhe, cū bù yī fú diū zài dì shàng. jiào shēng:" bù hǎo le, cǐ bì shì fāng cái, nà pǐ fū jiāng wǒ suǒ xìng guàn zuì. jǐn bǎ jiā juàn dào qù le. jiào wǒ rú hé huí fù gōng gōng?" xià dé jiǔ dōu shí fēn xǐng le.
再说吴芳在店内泥醉,睡至初更后,才醒来。举头一看,吃惊不小,不知是五更六更时候。又不见了张通,疑是光棍的人。便唤店小二,问曰:“方才同咱吃酒的朋友,往那里去哩?”小二曰:“那客官说要去寻个寓所,另日到太监府找寻公公议事。”吴芳曰:“酒钱哩?”小二曰:“他却极厚道,留下五两锭银子在此。还有余银寄在小人店中,候另日再来饮一饮。”吴芳曰:“这等厚意?莫不是大同关的细作,知咱了望,将我灌醉,盗取家眷逃走么?”一面说,一面出了店,来到国老府前一望,悄悄灯火俱无。急奔到后门,见门半掩着,并无人影。即挨身入内,只见灯光尚明。人迹断少,各房箱笼都开着,粗布衣服丢在地上。叫声:“不好了,此必是方才,那匹夫将我索性灌醉。尽把家眷盗去了。教我如何回复公公?”吓得酒都十分醒了。
zhǐ děng bǎ gè dēng huǒ pū miè, cóng hòu mén bēn chū, jiàng mén dài shàng, yán lù gǎn huí tài jiàn fǔ. xīn xiǎng zhè jiǔ shí shì wù shì.
只等把各灯火扑灭,从后门奔出,将门带上,沿路赶回太监府。心想这酒实是误事。
qiě shuō liú jǐn, shì yè yào jìn gōng nèi shì jià. zhì chū gēng hòu, wú fāng yǐ huí bǐng yuē:" nú bì rì jiān dào guó lǎo fǔ mén, jiàn fǔ mén jǐn bì." liú jǐn yuē:" mò bú shì zhī fēng táo tuō me?" wú fāng yuē:" nú bì xún wèn zuǒ lín, jù chēng guó lǎo bù zài jiā, lǎo fū rén zhì jiā yán jǐn, měi rì guān suǒ mén hù, jìn jué chū rù. nú bì zhí děng chéng mén bì hòu fāng huí." liú jǐn yuē:" wǒ bù xìn, cǐ shí yǐ jìn èr gēng, chéng mén fāng bì? dǎo shì nǐ zài nà li chī jiǔ, děng dài cǐ shí xǐng lái cái huí, hú tú dā yìng." wú fāng yuē:" zhè yuān wǎng le, hǎo jiǔ rén běn shì chī jiǔ bù zuì, qǐ yǒu bù chī yì zuì me? nú bì yīn gōng gōng zhǔ fù, cǐ nǎi dà shì, jìn dé dī diǎn bù gǎn zhān chún. zhì chū gēng hòu, nú bì yòu kǒng chéng mén wèi bì, gǎn dào chéng xià, jiàn chéng yǐ bì, fāng gǎn huí lái, gù cǐ dān gē." liú jǐn yuē:" rú cǐ zǐ xì, wǒ jiù bù zài píng rì nì ài." shuō bà, shàng mǎ jìn guān ér qù. wú fāng xīn zhōng zhǐ kǒng qíng shì bài lù bù biǎo.
且说刘瑾,是夜要进宫内侍驾。至初更后,吴芳已回禀曰:“奴婢日间到国老府门,见府门紧闭。”刘瑾曰:“莫不是知风逃脱么?”吴芳曰:“奴婢询问左邻,俱称国老不在家,老夫人治家严紧,每日关锁门户,禁绝出入。奴婢直等城门闭后方回。”刘瑾曰:“我不信,此时已近二更,城门方闭?倒是你在那里吃酒,等待此时醒来才回,糊涂答应。”吴芳曰:“这冤枉了,好酒人本是吃酒不醉,岂有不吃亦醉么?奴婢因公公嘱咐,此乃大事,禁得滴点不敢沾唇。至初更后,奴婢又恐城门未闭,赶到城下,见城已闭,方敢回来,故此耽搁。”刘瑾曰:“如此仔细,我就不在平日溺爱。”说罢,上马进官而去。吴芳心中只恐情事败露不表。
qiě shuō jiāo cǎi zài mù hóng fǔ zhōng, děng zhì jiāng jǐn sān gēng shí hòu, jí lìng yī bǎi míng xīn fù jiā dīng, bàn zuò qiáng dào, gè dài bīng qì jí liú huáng yàn xiāo děng wù, sù dào guó lǎo fǔ qián. jìn rù nèi qù, wú fēn nán nǚ lǎo yòu, jǐn xíng shā sǐ. jiāng fǔ dì fàng huǒ shāo huǐ. zhòng jiā dīng jié shù qǐ shēn, yóu rú gōu mìng shǐ zhě yì bān. lái zhì fǔ qián, tuán tuán wéi zhù, dǎ jìn hòu mén, yī jiàn bìng wú rén yǐng. zhī shì wén fēng táo tuō qù le. gè qiǎng cū bù wù jiàn, lǔ lüè yī kōng. sī liang jì wú rén kǒu, fǔ dì yì bù bì shāo. kǒng lěi jí lín yòu. jí huí fù èr jiān.
且说焦彩在穆宏府中,等至将尽三更时候,即令一百名心腹家丁,扮作强盗,各带兵器及硫黄焰硝等物,速到国老府前。进入内去,无分男女老幼,尽行杀死。将府第放火烧毁。众家丁结束起身,犹如勾命使者一般。来至府前,团团围住,打进后门,一见并无人影。知是闻风逃脱去了。各抢粗布物件,掳掠一空。思量既无人口,府第亦不必烧。恐累及邻右。即回复二奸。
mù hóng yuē:" liàng tā táo qù yì táo de bù yuǎn, kuài chū chéng zhuī shā wèi yào." jiāo cǎi yuē:" kě tóng qù jiàn liú gōng gōng, xiàng jiè suǒ chí, fāng néng kāi dé chéng mén." èr jiān máng shàng mǎ, lái dào tài jiàn fǔ. wú fāng yíng jiē yuē:" liǎng wèi lián yè dào cǐ hé gù?" mù hóng yuē:" rì jiān liú gōng gōng lìng hé rén le wàng guó lǎo fǔ zhōng?" wú fāng yuē:" jiù shì zá jiā le wàng." jiāo cǎi yuē:" wèi hé mǎn mén jù gè táo zǒu?" wú fāng yuē:" zá jiā qián wǎng, jiàn fǔ mén jǐn bì, xún wèn páng rén, jù shuō rì rì rú cǐ, bìng bú jiàn chū rù. jīn jì táo zǒu, liàng shì dà tóng guān chāi rén zǎo jiān dào qù lī." mù hóng yuē:" wǒ men suǒ chà zhī rén, wǔ jiān fāng dào. jiù bǐ suǒ chà zhī rén, yān néng xiān dào?" wú fāng yuē:" mò bú shì bì chéng hòu, wǒ huí yè shí, tā men fāng duǒ bì zài chéng zhōng qīn juàn rén jiā chù? yě wèi kě dìng." mù hóng yuē:" tā huò shì duǒ zài chéng zhōng, shàng hǎo chá fǎng. shí kǒng táo huí dà tóng guān, jīn yù chū chéng zhuī gǎn, dàn wú suǒ chí kāi chéng. wèi zhī gōng gōng kě néng jìn gōng, bǐng qǐng liú gōng gōng, xiàng shǒu chéng guān lìng qí kāi chéng, hǎo dé zhuī gǎn." wú fāng wén yán, xīn zhōng àn xiǎng:" bì shì fāng cái, tóng zán yǐn jiǔ de dào qù. jīn ruò chū chéng ná huí, bì rán shí zhāo, shuō wǒ tóng tā chī jiǔ. gōng gōng qǐ bù zé wǒ wù shì? wǒ zì zhāo qí zuì, bù rú tīng tā táo qù, dào wú pò zhàn gèng hǎo." biàn dá yuē:" rú cǐ yè shēn, zěn hǎo jìn gōng? zhǐ suǒ lái rì zǎo zǎo zhuī gǎn bà." mù hóng jiāo cǎi wú kě nài hé, zhǐ de gè huí dào fǔ zhōng, lìng jiā jiāng lái zǎo, huàn chū chéng zhuī gǎn.
穆宏曰:“谅他逃去亦逃的不远,快出城追杀为要。”焦彩曰:“可同去见刘公公,向借锁匙,方能开得城门。”二奸忙上马,来到太监府。吴芳迎接曰:“两位连夜到此何故?”穆宏曰:“日间刘公公令何人了望国老府中?”吴芳曰:“就是咱家了望。”焦彩曰:“为何满门俱各逃走?”吴芳曰:“咱家前往,见府门紧闭,询问旁人,俱说日日如此,并不见出入。今既逃走,谅是大同关差人早间盗去哩。”穆宏曰:“我们所差之人,午间方到。就彼所差之人,焉能先到?”吴芳曰:“莫不是闭城后,我回夜时,他们方躲避在城中亲眷人家处?也未可定。”穆宏曰:“他或是躲在城中,尚好查访。实恐逃回大同关,今欲出城追赶,但无锁匙开城。未知公公可能进宫,禀请刘公公,向守城官令其开城,好得追赶。”吴芳闻言,心中暗想:“必是方才,同咱饮酒的盗去。今若出城拿回,必然实招,说我同他吃酒。公公岂不责我误事?我自招其罪,不如听他逃去,到无破绽更好。”便答曰:“如此夜深,怎好进宫?只索来日早早追赶罢。”穆宏、焦彩无可奈何,只得各回到府中,令家将来早,换出城追赶。
zhì cì rì sì gēng hòu, shōu shí shàng cháo, liú jǐn què zài gēn jià. jí tuì cháo, èr jiān jí dào tài jiàn fǔ cì hou. bù yī huì, liú jǐn yǐ huí, wèn yuē:" wén guì jiā juàn ruò hé?" èr jiān biàn jiāng:" jiā juàn bù zhī rú hé táo zǒu, nài yè shēn bù néng chū chéng zhuī zhuō. dào rì jiān jiā jiāng zhuī gǎn qù, bù zhī néng zhuō huí fǒu?" liú jǐn yuē:" zhè yě qí guài? zán shí yán jiā wú fāng kān shǒu tā, zěn néng táo tuō dé gàn gān jìng jìng?" suì lìng bèi jiǔ yǔ èr jiān tóng yǐn.
至次日四更后,收拾上朝,刘瑾却在跟驾。及退朝,二奸即到太监府伺候。不一会,刘瑾已回,问曰:“文贵家眷若何?”二奸便将:“家眷不知如何逃走,奈夜深不能出城追捉。到日间家将追赶去,不知能捉回否?”刘瑾曰:“这也奇怪?咱实严加吴芳看守他,怎能逃脱得干干净净?”遂令备酒与二奸同饮。
jí wǔ hòu, jiā jiāng huí bào yuē:" wǒ děng zhuī chū chéng qù yī bǎi yú lǐ, yǎo wú zōng jī, zhǐ de huí bào."
及午后,家将回报曰:“我等追出城去一百余里,杳无踪迹,只得回报。”
liú jǐn yuē:" zán zhī dào le." lìng tuì chū. jiā jiāng yīng shēng nuò ér chū. liú jǐn biàn huàn wú fāng yuē:" liè nú! nǐ shuō hòu dào chéng mén bì hòu fāng huí, tā wèi hé táo tuō? míng míng shì ěr wǎng nà qù xù jiǔ wù shì." wú fāng jiào qū yuē:" zhè jiù yuān wǎng le nú bì, qián wǎng jiàn fǔ mén guān bì, yòu bú jiàn yǒu rén chū rù, páng rén shuō shì cháng lì. huò shì nú bì wèi wǎng zhī qián, dà tóng guān xiān shǐ rén dào qǔ qù le. kuàng wǒ men èr shí yú rén zhī dào, nán bǎo wú lòu xiè tōng fēng. qí nú bì huí hòu, tā fāng táo nì zài chéng zhōng qīn yǒu wō cáng. cǐ zhèng suǒ wèi liù ěr bù tóng móu, zěn shuō shì yīn jiǔ wù shì? nú bì suī rán tān bēi, nán dào bù chī jiǔ yì zuì me? shí shì qū lái le nú bì." liú jǐn yuē:" nǐ xiū qiáng biàn, dài wǒ dǎ tīng, ruò guǒ shì tān bēi bèi táo, ěr yì nán tuō xìng mìng."
刘瑾曰:“咱知道了。”令退出。家将应声诺而出。刘瑾便唤吴芳曰:“劣奴!你说候到城门闭后方回,他为何逃脱?明明是尔往那去酗酒误事。”吴芳叫屈曰:“这就冤枉了奴婢,前往见府门关闭,又不见有人出入,旁人说是常例。或是奴婢未往之前,大同关先使人盗取去了。况我们二十余人知道,难保无漏泄通风。俟奴婢回后,他方逃匿在城中亲友窝藏。此正所谓六耳不同谋,怎说是因酒误事?奴婢虽然贪杯,难道不吃酒亦醉么?实是屈来了奴婢。”刘瑾曰:“你休强辨,待我打听,若果是贪杯被逃,尔亦难脱性命。”
wú fāng àn àn huān xǐ: jì shì shē zhàng, zhè biàn bù fáng le. jí dá yuē:" zhè jiù yǒu lǐ le." èr jiān bài lí huí fǔ bù tí.
吴芳暗暗欢喜:既是赊账,这便不妨了。即答曰:“这就有理了。”二奸拜离回府不题。
qiě shuō lǐ tōng bǎo le jiā juàn, yī zhí gǎn jìn shān dōng, yuán lái wén guì yì kǒng jiān zéi chāi rén lái zhuī gǎn, qīn dài sān qiān bīng mǎ mái fú zài shān dōng jiè kǒu lín zhōng, yòu zài chāi rén yì dǎ tīng xiāo xī. wén zhī jiā juàn yǐ dào, máng xiàng qián bài fú lǎo fū rén mǎ qián yuē:" bù xiào ér wén guì chù fàn jiān jiān, zhì shǐ mǔ qīn shòu jìn jīng kǒng, bá shè dào tú, zuì tóng yuān hǎi." lǎo fū rén yuē:" nǐ xiū bài wǒ, ruò fēi lǐ tōng rú xǔ jìn xīn yòng jì, mǎn mén yǐ dēng guǐ lù yǐ. nǐ kě bài xiè lǐ tōng bà." wén guì qǐ lái zhuǎn xiàng lǐ tōng bài xiè, jīng dé lǐ tōng huāng máng tóng bài yuē:" dà rén xiū yào zhé shā le mò jiāng. duō méng dà rén tí xié, dà ēn lǐ dāng xiào quǎn mǎ zhī láo." wén guì bài bà, jí lìng qǔ zhí shì yí zhàng mǎ jiào qǐng pó xí shàng jiào, wén guì zài qián kāi lù. yí lù qián hū hòu yōng, yán tú dì fāng guān yíng sòng, hǎo bù wēi fēng. jí dào dà tóng guān, kāi chéng, wén wǔ guān yuán chū chéng yíng jiē, bǎi xìng guān kàn rú dǔ, jìn rù shuài fǔ hòu táng, wén guì bài xiè zhòng guān, shǎng le lǐ tōng bái jīn wǔ bǎi liǎng. èr shí míng jiā jiāng gè shǎng yín wǔ shí liǎng. cóng cǐ wén guì mǔ zǐ qī ér jù shǒu wú lǜ.
且说李通保了家眷,一直赶近山东,原来文贵亦恐奸贼差人来追赶,亲带三千兵马埋伏在山东界口林中,又再差人役打听消息。闻知家眷已到,忙向前拜伏老夫人马前曰:“不肖儿文贵触犯奸监,致使母亲受尽惊恐,跋涉道途,罪同渊海。”老夫人曰:“你休拜我,若非李通如许尽心用计,满门已登鬼录矣。你可拜谢李通罢。”文贵起来转向李通拜谢,惊得李通慌忙同拜曰:“大人休要折杀了末将。多蒙大人提携,大恩理当效犬马之劳。”文贵拜罢,即令取执事仪仗马轿请婆媳上轿,文贵在前开路。一路前呼后拥,沿途地方官迎送,好不威风。及到大同关,开城,文武官员出城迎接,百姓观看如堵,进入帅府后堂,文贵拜谢众官,赏了李通白金五百两。二十名家将各赏银五十两。从此文贵母子妻儿聚首无虑。
dàn wèi zhī liú jǐn dǎ tīng dé xiāo xī rú hé fā luò? qiě kàn xià huí fēn jiě.
但未知刘瑾打听得消息如何发落?且看下回分解。