strong liú jǐn zhī fēng qián táo dùn zhāng mào lǐng zhǐ zhuō jiān tú strong
刘瑾知风潜逃遁 张茂领旨捉奸徒
huà shuō liú jǐn gǎi zhuāng táo zǒu, lìng bèi le yī pǐ qiān lǐ jū, duì xiǎo jiān yuē:" zán yǒu yī zhì qīn, kè jū jīng chéng wài, lí chéng wǔ shí yú lǐ, zán yīn rì bàn shèng jià, wèi dé qián wǎng yī tàn, xīn zhōng yàng yàng. bù yì qīn rén shù rì hòu yù huí, gù zán ruò zòu míng wǎng sòng, yòu kǒng cháo tíng bù zhǔn. wú nài yù sù fú wēi xíng wǎng sòng, yǐ biǎo zhì qīn zhī qíng. sān liǎng rì biàn huí lái, ěr děng bù kě xiè lòu. tǎng cháo tíng ruò yǒu xuān zhào, zhǐ shuō fǎng qīn jiù huí." xiǎo jiān dá yuē:" gōng gōng nǎi wàn suì yé qīn xìn de rén, tǎng cháo tíng yào yù huà, yòu bù zhī zūn qīn qù chù, bì xū shuō míng zhù zhǐ, hǎo lìng rén zhuī gǎn." liú jǐn yuē:" bù bì zhuī gǎn, sān èr rì zá jiā biàn huí." jí cóng hòu mén qiān mǎ chū chéng, shàng mǎ jiā biān, xiàng hé nán jū yōng guān jìn fā. yí lù shàng yóu rú sàng jiā zhī dà, bù biǎo.
话说刘瑾改装逃走,令备了一匹千里驹,对小监曰:“咱有一至亲,客居京城外,离城五十余里,咱因日伴圣驾,未得前往一探,心中怏怏。不意亲人数日后欲回,故咱若奏明往送,又恐朝廷不准。无奈欲素服微行往送,以表至亲之情。三两日便回来,尔等不可泄漏。倘朝廷若有宣召,只说访亲就回。”小监答曰:“公公乃万岁爷亲信的人,倘朝廷要谕话,又不知尊亲去处,必须说明住址,好令人追赶。”刘瑾曰:“不必追赶,三二日咱家便回。”即从后门牵马出城,上马加鞭,向河南居庸关进发。一路上犹如丧家之大,不表。
zhì cì zǎo chóu luán jìn jīng, gǎn zhì yīng guó gōng fǔ qián xià mǎ, lái jiàn yuán mén guān yuē:" yǒu fán tōng bào, shuō shān dōng wén tí dū chà guān bǐng shì." shì rì qià féng yīng guó gōng yǒu shì zài fǔ. mén guān bào jìn, yīng guó gōng hē tuì zuǒ yòu, huàn rù chóu luán. zhì hòu diàn jiàn bì, bèi yán qián shì. suí jí chéng shàng biǎo zhāng shēn wén, yīng guó gōng kàn guò shēn wén, dà xǐ yuē:" nán de ěr xīn kǔ, kě zài běn fān fǔ zhōng ān xiē. qí ěr zhèn zhǔ jìn jīng, yī tóng miàn jūn." chóu luán bài xiè.
至次早仇鸾进京,赶至英国公府前下马,来见辕门官曰:“有烦通报,说山东文提督差官禀事。”是日恰逢英国公有事在府。门官报进,英国公喝退左右,唤入仇鸾。至后殿见毕,备言前事。随即呈上表章申文,英国公看过申文,大喜曰:“难得尔辛苦,可在本藩府中安歇。俟尔镇主进京,一同面君。”仇鸾拜谢。
yīng guó gōng chuān shang cháo fú, dài biǎo shàng mǎ, lái dào wǔ mén wài hòu zhǐ. wǔ zōng xuān jìn piān diàn, sān hū cháo bài. wǔ zōng chuán zhǐ:" huáng shū píng shēn, cì zuò. yǒu hé zòu zhāng?" yīng guó gōng tái tóu yī kàn, bìng wú liú jǐn zài cè, kǒu chēng:" bù hǎo le, liú jǐn zhī fēng táo zǒu le!" wǔ zōng zhe jīng yuē:" zǎo jiān wèi gēn jià, yòu wú fàn fǎ, hé gù táo zǒu?" yīng guó gōng yuē:" bì xià hái bù zhī qí jiān è." suì jiāng tōng zéi jié jià, jí wén guì gōng pò sān jiè shān, sōu chū liú jǐn mù hóng jiāo cǎi shū xìn. liú jǐn dìng shì zhī fēng tuō táo. jí jiāng biǎo chéng shàng. wǔ zōng kàn biǎo, xīn zhōng bù xìn. zì sī: liú jǐn qián yù duó tuán yíng, zhāng mào běn lái huái hèn. wén guì nǎi zhāng mào ài xù, dìng yǒu bié de shì qíng. nǎi yuē:" dài zhèn xuān lái wèn míng." lìng dāng jià guān sù xuān liú jǐn miàn jūn. dāng jià guān qù bù duō shí, huí zòu yuē:" chén fèng zhǐ yì xuān liú jǐn. jù xiǎo jiān chēng: liú jǐn yú zuó rì sù fú chū chéng fǎng qīn, zhì jīn wèi huí. yòu bù zhī qīn zài yú hé chǔ? chén jiāng xiǎo jiān dài lái, zài wài hòu zhǐ." wǔ zōng wén zòu dà nù, suí lìng xuān xiǎo jiān shàng diàn. xiǎo jiān guì xià, jù zòu qián qíng. wǔ zōng nù wèn yuē:" liú jǐn qǐ shēn chuān shén yī fú?" xiǎo jiān yòu zòu yuē:" tóu dài yī dǐng wàn zì jīn, é qián yī piàn fāng yù, shēn chuān lán duàn páo, zhū lǚ duàn wà, qiān le bái mǎ chū chéng." wǔ zōng hē tuì xiǎo jiān, pāi àn dà nù, jiào shēng mù hóng jiāo cǎi. mù hóng jiāo cǎi zài bān nèi wén de zhāng mào qǐ zòu, yǐ jīng dé hún bù fù tǐ, hèn bù néng jià yún táo chū, lián jiā juàn dōu fēi shàng tiān qù. jí wén liú jǐn táo zǒu, xīn hèn zhè jiān zéi hǎo bù jiǎo huá. jì zhī bài lù, yì bù xiāng bào, tā yòu zǒu tuō le, zhǔ shàng bì yí hèn wǒ děng, rú hé dǐ dǎng dé guò? hū tīng dé xuān zhào, xīn zhōng lì lì lěng hàn lín lín, miǎn qiǎng chū bān, guì zài jīn jiē xià yuē:" wēi chén zài cǐ, yǒu hé zhào yù?"
英国公穿上朝服,带表上马,来到午门外候旨。武宗宣进偏殿,三呼朝拜。武宗传旨:“皇叔平身,赐坐。有何奏章?”英国公抬头一看,并无刘瑾在侧,口称:“不好了,刘瑾知风逃走了!”武宗着惊曰:“早间未跟驾,又无犯法,何故逃走?”英国公曰:“陛下还不知其奸恶。”遂将通贼劫驾,及文贵攻破三界山,搜出刘瑾、穆宏、焦彩书信。刘瑾定是知风脱逃。即将表呈上。武宗看表,心中不信。自思:刘瑾前欲夺团营,张茂本来怀恨。文贵乃张茂爱婿,定有别的事情。乃曰:“待朕宣来问明。”令当驾官速宣刘瑾面君。当驾官去不多时,回奏曰:“臣奉旨意宣刘瑾。据小监称:刘瑾于昨日素服出城访亲,至今未回。又不知亲在于何处?臣将小监带来,在外候旨。”武宗闻奏大怒,随令宣小监上殿。小监跪下,具奏前情。武宗怒问曰:“刘瑾起身穿甚衣服?”小监又奏曰:“头戴一顶万字巾,额前一片方玉,身穿蓝缎袍,珠履缎袜,牵了白马出城。”武宗喝退小监,拍案大怒,叫声穆宏、焦彩。穆宏、焦彩在班内闻得张茂启奏,已惊得魂不附体,恨不能驾云逃出,连家眷都飞上天去。及闻刘瑾逃走,心恨这奸贼好不狡猾。既知败露,亦不相报,他又走脱了,主上必移恨我等,如何抵挡得过?忽听得宣召,心中栗栗冷汗淋淋,勉强出班,跪在金阶下曰:“微臣在此,有何诏谕?”
wǔ zōng dà nù, mà yuē:" èr zéi rěn xīn qū mèi jiān jiān, móu cì zhèn gōng. què yòu chuàn tōng zéi kòu, tú cuàn jiāng shān. rú cǐ zuò è, gèng yǒu hé yán?" mù hóng jiāo cǎi kòu shǒu zòu yuē:" zhè jiù yuān qū wēi chén le. huī chén shí bù zhī qí xiáng, qǐ bì xià yuán qíng, xiū tīng chán yán, qū hài chén děng." wǔ zōng nù yuē:" zhèn chū shí zhī dào liú jǐn shì hǎo rén, gù cǐ xìn rèn. qǐ zhī tā yǔ èr zéi péng bǐ wéi jiān, tóng è xiàng jì. fǎn qíng yǐ lù, hái gǎn qiáng biàn?" chuán zhǐ jiāng mù hóng jiāo cǎi qiú jìn tiān láo. qí qín zhuō liú jǐn dào lái, yī tóng zhì zuì. zhe bīng bù zhí rì guān, dài yù lín jūn, zhuō ná èr jiā juàn. wú fēn nán nǚ, jū jìn tiān láo. réng jiāng jiā chǎn chāo méi jiǎo zhǐ. jǐn yī guān lì jiāng èr jiān yā fù tiān láo ér qù.
武宗大怒,骂曰:“二贼忍心趋媚奸监,谋刺朕躬。却又串通贼寇,图篡江山。如此作恶,更有何言?”穆宏、焦彩叩首奏曰:“这就冤屈微臣了。徽臣实不知其详,乞陛下原情,休听谗言,屈害臣等。”武宗怒曰:“朕初时只道刘瑾是好人,故此信任。岂知他与二贼朋比为奸,同恶相济。反情已露,还敢强辩?”传旨将穆宏、焦彩囚禁天牢。俟擒捉刘瑾到来,一同治罪。着兵部值日官,带御林军,捉拿二家眷。毋分男女,拘禁天牢。仍将家产抄没缴旨。锦衣官立将二奸押赴天牢而去。
zhāng mào zài zòu yuē:" liú jǐn wèi zhī guǒ xì táo zǒu, yì huò duǒ zài fǔ zhōng? zhe gāi chà guān dào tài jiàn fǔ sōu jiǎn, jǐng jí mò jiā chǎn. jīn xìng jiān móu bài lù, nán de lì bù tiān guān liú wén jùn quán jiā, qū jìn tiān láo zhī kǔ. fú qǐ bì xià ēn shè liú wén jùn quán jiā." wǔ zōng yuē:" cǐ zhèn zhī bù míng, lǐ dāng kāi shè." jí yù bǐ qīn shū shè zhào. zhe dāng jià guān wǎng tiān láo lǐ, hǎo chū liú wén jùn mǎn mén. yòu zhe zhāng mào lǐng yù lín jūn wéi zhù tài jiàn fǔ, sōu bǔ liú jǐn, jiǎn méi jiā cái. zhāng mào lǐng zhǐ chū cháo shí, dāng jià guān lái dào tiān láo, duì yù guān shuō míng xì bèi. yù guān jìn nèi jiàn liú wén jùn yuē:" hè xǐ dà rén yù shè." yuán lái liú wén jùn xiān jiàn mù hóng jiāo cǎi qiú jìn, yǐ zhī qí xiáng. jí duì yù guān yuē:" duō méng xiān shēng zhào gù, róng dāng hòu bào." yù guān yuē:" duō xiè dà rén. yī xiàng dài màn, qí dà rén wù guài, shuō shén hòu bào." jí chū láo jiē zhǐ, shàng jiào dào wǔ mén wài hòu zhǐ, dāng jià guān rù cháo jiǎo zhǐ.
张茂再奏曰:“刘瑾未知果系逃走,抑或躲在府中?着该差官到太监府搜检,井籍没家产。今幸奸谋败露,难得吏部天官刘文俊全家,屈禁天牢之苦。伏乞陛下恩赦刘文俊全家。”武宗曰:“此朕之不明,理当开赦。”即御笔亲书赦诏。着当驾官往天牢里,郝出刘文俊满门。又着张茂领御林军围住太监府,搜捕刘瑾,检没家财。张茂领旨出朝时,当驾官来到天牢,对狱官说明细备。狱官进内见刘文俊曰:“贺喜大人遇赦。”原来刘文俊先见穆宏、焦彩囚禁,已知其详。即对狱官曰:“多蒙先生照顾,容当厚报。”狱官曰:“多谢大人。一向怠慢,祈大人勿怪,说甚厚报。”即出牢接旨,上轿到午门外候旨,当驾官入朝缴旨。
wǔ zōng chuán zhǐ, xuān jìn liú wén jùn lái zhì jīn jiē, fǔ fú guì xià. wǔ zōng yuē:" zhèn qián rì bù míng, wù tīng jiān jiān chán yán, qū qīng mǎn mén shòu tiān láo zhī kǔ. zhèn shén huǐ guò. cì qīng guān fù yuán zhí, qí zhuō huí liú jǐn, zì yǒu fēng shǎng." liú wén jùn zòu yuē:" dàn yuàn shèng xīn míng bái, chén suī sǐ wú hèn yǐ." wǔ zōng yuē:" qīng qiě tuì, ān chā jiā juàn, lái rì gēn jià bàn shì." liú wén jùn tuì chū, ān dùn jiā juàn.
武宗传旨,宣进刘文俊来至金阶,俯伏跪下。武宗曰:“朕前日不明,误听奸监谗言,屈卿满门受天牢之苦。朕甚悔过。赐卿官复原职,俟捉回刘瑾,自有封赏。”刘文俊奏曰:“但愿圣心明白,臣虽死无恨矣。”武宗曰:“卿且退,安插家眷,来日跟驾办事。”刘文俊退出,安顿家眷。
yòu bīng bù zhí rì guān huí zòu:" chén fèng zhǐ jiāng jiāo cǎi mù hóng jiā juàn, jǐn xíng jū jìn tiān láo. suǒ yǒu jiā chǎn, chāo méi zài cǐ, hòu zhǐ zǒu duó." wǔ zōng yuē:" èr jiān jiā chǎn, kě fā rù kù." bīng bù guān lǐng zhǐ tuì chū, jiāng jiā chǎn jiě rù kù qù.
又兵部值日官回奏:“臣奉旨将焦彩、穆宏家眷,尽行拘禁天牢。所有家产,抄没在此,候旨走夺。”武宗曰:“二奸家产,可发入库。”兵部官领旨退出,将家产解入库去。
yòu jiàn yù yíng jiàng guān, yā jiè liú jǐn jiā chǎn qián lái. suí hòu yīng guó gōng yě dào. zòu yuē:" chén dào tài jiàn fǔ sōu jiǎn, liú jǐn guǒ rán táo qù. lì jiāng cái bó bǎo wán jiě lái jiǎo zhǐ. qí fǔ dì yǐ fēng suǒ le." wǔ zōng jiàn suǒ shōu bǎo wán, jù nèi gōng suǒ wèi yǒu de. tàn yuē:" liè nú rú cǐ shòu yòng, yóu gǎn fǎn pàn! zhèn xiàng rì zhī dào qún chén yǒu jiā shì, wèi miǎn wèi zǐ zǐ sūn sūn jì wéi tài jiàn zi rán yī shēn, bìng wú dài lèi, liàng bì zhōng jūn ài guó. bù yì jìng xíng zào fǎn. jì de qián rì tóng zhōu jié jià, jiān nú quàn zhèn táo shàng tǔ shān, bèi kùn.
又见御营将官,押解刘瑾家产前来。随后英国公也到。奏曰:“臣到太监府搜检,刘瑾果然逃去。立将财帛宝玩解来缴旨。其府第已封锁了。”武宗见所收宝玩,俱内宫所未有的。叹曰:“劣奴如此受用,犹敢反叛!朕向日只道群臣有家室,未免为子子孙孙计;惟太监子然一身,并无带累,谅必忠君爱国。不意竟行造反。记得前日同州劫驾,奸奴劝朕逃上土山,被困。
qún chén xià shān hùn zhàn. wéi jiān nú zài zhèn bèi hòu bá jiàn, zhèn xīn yí huò pán jú, bèi tā qiǎo yán mán guò. kàn lái míng yù xíng cì, xìng zhèn mìng wèi gāi jué, gù dé yù jiàn. jīn dāng zhuō lái, suì shī wàn duàn, fāng xiāo zhèn hèn."
群臣下山混战。惟奸奴在朕背后拔剑,朕心疑惑盘桔,被他巧言瞒过。看来明欲行刺,幸朕命未该绝,故得遇见。今当捉来,碎尸万段,方消朕恨。”
huí gù zhāng mào yuē:" huáng shū wù cí láo kǔ, wèi zhèn qín zhuō huí lái chǔ sǐ." zhāng mào zòu yuē:" hǎo jiān ruò bèi tuō lí, bì shēng hòu huàn. chén xiǎng jiān jiān jiǎo huá, duàn bù gǎn huí jiā xiāng, liàng bì tóu běi fān jiè bīng zào luàn. chén dāng xiǎo yè gǎn zhuō huí lái." wǔ zōng yuē:" huáng shū zhī yán shì yě." suì lìng jiāng bǎo wán shōu rù nèi gōng, cái chǎn fā rén kù nèi. lóng xiù yī fú, jià tuì hòu guān. wén wǔ chū sàn, jù xǐ jiān nìng jiǎo chú.
回顾张茂曰:“皇叔勿辞劳苦,为朕擒捉回来处死。”张茂奏曰:“好监若被脱离,必生后患。臣想奸监狡猾,断不敢回家乡,谅必投北番借兵造乱。臣当晓夜赶捉回来。”武宗曰:“皇叔之言是也。”遂令将宝玩收入内宫,财产发人库内。龙袖一拂,驾退后官。文武出散,俱喜奸佞剿除。
yīng guó gōng yì jí huí fǔ, lìng diǎn tiě qí jūn liù qiān míng, gè bèi gān liáng cì hou. jí huàn jūn zhèng sī gěng xīng guó yuē:" wú jīn fèng zhǐ zhuī zhuō liú jǐn. liàng liú jǐn bù gǎn huí xìn zhōu, bì zǒu běi fān. mù jīn běi fān qiáng shèng, fāng gǎn shōu liú. wǒ xiǎng liú jǐn jiān huá, yì bù gǎn cóng shān dōng qù, kǒng yù zhe xiǎo xù bān shī. dìng wǎng hé nán jū yōng guān chū cháng chéng, dǎ dà kuān zhuǎn, tóu bèn běi fān. jīn yǔ ěr gè fēn yī chù zhuī gǎn. tǎng dé zhuō huò, dìng jí shēng shǎng. ruò bù néng zhuō huò, shì hòu dǎ tīng dé cóng nà yī tiáo lù táo tuō, dìng jiāng zhì zuì. ěr jīn yào cóng nà yī tiáo lù zhuī gǎn?" gěng xīng guó àn xiǎng:" liú jǐn bì zǒu běi fān." nǎi yuē:" wèi jiāng cóng hé nán zhuī gǎn."
英国公亦即回府,令点铁骑军六千名,各备干粮伺候。即唤军政司耿兴国曰:“吾今奉旨追捉刘瑾。谅刘瑾不敢回信州,必走北番。目今北番强盛,方敢收留。我想刘瑾奸猾,亦不敢从山东去,恐遇着小婿班师。定往河南居庸关出长城,打大宽转,投奔北番。今与尔各分一处追赶。倘得捉获,定即升赏。若不能捉获,事后打听得从那一条路逃脱,定将治罪。尔今要从那一条路追赶?”耿兴国暗想:“刘瑾必走北番。”乃曰:“未将从河南追赶。”
yīng guó gōng jí lìng sān qiān tiě qí jūn, lì kè qǐ chéng. yīng guó gōng zì dài sān qiān jūn, fēi xiàng hé nán xìn zhōu fǔ jìn fā. yīn kǒng dì fāng yíng jiē zǔ zhì, bù fā mǎ pái. jí dào chéng xià, dì fāng guān fāng zhī. yào lái yíng jiē, yì lái bù jí le.
英国公即令三千铁骑军,立刻起程。英国公自带三千军,飞向河南信州府进发。因恐地方迎接阻滞,不发马牌。及到城下,地方官方知。要来迎接,亦来不及了。
yí lù gǎn jǐn, bù jǐ rì yǐ dào xìn zhōu fǔ, wéi zhù. jīng dé fǔ zhōng rén yì, hún pò piāo dàng, máng jiāng dà mén guān shàng, bào zhī liú jiàn mù rén zhōng zhāng bàn xiān. sān rén yī xiàng hǔ zhà xiǎo mín. hū tīng yīng guó gōng wéi fǔ, bù zhī hé gù. zhǐ shì chàn zhàn bú zhù. yīng guó gōng zé zhòng guān yuē:" ěr děng zòng fàng jiān jiān, wù qǐ huáng gōng, bìng bù zòu zhǔ." zhòng guān xiè zuì yuē:" cǐ xì qí zì qǐ zào, bēi zhí děng yù xíng jìn zòu nài liú jǐn shì lì xūn tiān, bēi zhí děng wú nài yǐn rěn. wàng qiān suì shù zuì." yīng guó gōng hè lìng tiě qí jūn dǎ jìn fǔ zhōng, féng rén biàn zhuō, gòng qín yī bǎi yú rén. fǔ zhōng jīn yín chōng yíng.
一路赶紧,不几日已到信州府,围住。惊得府中人役,魂魄飘荡,忙将大门关上,报知刘健、穆仁忠、张半仙。三人一向唬诈小民。忽听英国公围府,不知何故。只是颤战不住。英国公责众官曰:“尔等纵放奸监,悟起皇宫,并不奏主。”众官谢罪曰:“此系其自起造,卑职等欲行进奏、奈刘瑾势力薰天,卑职等无奈隐忍。望千岁恕罪。”英国公喝令铁骑军打进府中,逢人便捉,共擒一百余人。府中金银充盈。
yīng guó gōng shāng zhuó kào shǎng tiě qí jūn, shěn wèn liú jiàn děng, yuē:" liú jǐn hé zài?" liú jiàn děng sù yuē:" liú gōng gōng zì zài jīng chéng, wèi cháng huí lái." yīng guó gōng qíng zhī liú jǐn bì zǒu běi fān. jiāng zhuō xià rén fàn, zàn jìn fǔ xiàn láo zhōng, qí shěn míng shì fàng. yīng guó gōng jiù zài tài jiàn fǔ ān xiē, lìng rén lián yè chāi qù wǔ mén.
英国公商酌犒赏铁骑军,审问刘健等,曰:“刘瑾何在?”刘健等诉曰:“刘公公自在京城,未尝回来。”英国公情知刘瑾必走北番。将捉下人犯,暂禁府县牢中,俟审明释放。英国公就在太监府安歇,令人连夜拆去午门。
fǔ xiàn guān fèng sòng jiǔ xí. zhòng mín wén de liú jǐn fàn zuì, liú jiàn děng zhuō xià, zhòng mín céng bèi liú jiàn děng jí è pū suǒ zhà, lián yè jù zhuàng, cì zǎo fù yīng guó gōng gào sù. yīng guó gōng lìng jiāng shǒu fàn liú jiàn mù rén zhōng zhāng bàn xiān shōu jìn, qí jiě jīng fā luò. qí dài àn jiā rén, zhe yǒu sī guān fēn bié zhì zuì. yú zhě jǐn xíng shì fàng. liú jǐn jiā chǎn, jǐn shōu rù kù. bǎ fǔ dì gǎi lìng wèi miào yǔ, gòng fèng shén dào. bǎ mù rén zhōng liú jiàn zhāng bàn xiān qiú rén jiàn chē, dài le tiě qí jūn, yā jiè huí jīng. zhāng bàn xiān fāng huǐ dāng chū mò rú ān fèn xiāng mìng, yì bú dào zhì sǐ zuì. zhǐ yīn tān jǐ yuè fù guì, nán miǎn shā shēn zhī huò. cǐ yì zuò è de bào yìng.
府县官奉送酒席。众民闻得刘瑾犯罪,刘健等捉下,众民曾被刘健等及恶仆索诈,连夜具状,次早赴英国公告诉。英国公令将首犯刘健、穆仁中、张半仙收禁,俟解京发落。其带案家人,着有司官分别治罪。余者尽行释放。刘瑾家产,尽收入库。把府第改令为庙宇,供奉神道。把穆仁中、刘健、张半仙囚人槛车,带了铁骑军,押解回京。张半仙方悔当初莫如安分相命,亦不到至死罪。只因贪几月富贵,难免杀身之祸。此亦作恶的报应。
qiě shuō liú jǐn zì qián rì táo zǒu, yí lù dài le gān liáng, rì yè táo bèn, bù gǎn tíng liú. měi zhì zhī chí bù guò, jiù zài lín zhōng zàn shuì yī huì, biàn zài táo zǒu. shǐ huǐ dāng chū, ruò fēi zào fǎn, hé zhì rú cǐ shòu kǔ! dàn shì dào qí jiān, zhǐ yào xìng mìng yě gù bu de xīn kǔ. qiě xǐ cǐ mǎ nǎi qiān lǐ míng jū, jí shòu dé jī è.
且说刘瑾自前日逃走,一路带了干粮,日夜逃奔,不敢停留。每至支持不过,就在林中暂睡一会,便再逃走。始悔当初,若非造反,何至如此受苦!但事到其间,只要性命、也顾不得辛苦。且喜此马乃千里名驹,极受得饥饿。
zhè yī rì jiāng wǎn, lái dào jū yōng guān. xīn xiǎng: ruò guò cǐ guān, biàn yǒu xìng mìng. yuán lái míng zhāo zhāo lì, shì xí gōng jué, yì xū lì gōng, fāng dé dǐng jué. bù rán zhǐ shì kōng xián gōng jué, chōng dāng tóu zhǐ huī, cǐ shí dìng guó gōng xú dà jiāng, wèi yǒu jiàn lì gōng láo, wèi xí jué, gù zài cǐ zuò tí dū, zhèn shǒu jū yōng guān. liú jǐn yīn kǒng cǐ xì biān jiāng zhòng zhèn, yòu shì dìng guó gōng zhèn shǒu, bǐ bié chù dìng rán jiā bèi yán jìn pén jí, yīn cǐ yōu lǜ, xún sī chéng jīn tiān wǎn, hǎo hùn chū guān. zhǔ yì dìng le, lè mǎ jiā biān, lái dào chéng xià, yǐ shì shàng dēng shí hòu.
这一日将晚,来到居庸关。心想:若过此关,便有性命。原来明朝朝例,世袭公爵,亦须立功,方得顶爵。不然只是空衔公爵,充当头指挥,此时定国公徐大江,未有建立功劳,未袭爵,故在此做提督,镇守居庸关。刘瑾因恐此系边疆重镇,又是定国公镇守,比别处定然加倍严禁盆诘,因此忧虑,寻思乘今天晚,好混出关。主意定了,勒马加鞭,来到城下,已是上灯时候。
pán jié jiàng shì, jù bù zài cǐ. liú jǐn dà xǐ rù chéng, xiǎng gǎn chū wài guān, fāng hǎo yí lù fǎng wèn, wǎng chéng wài jìn fā. yòu kǒng tiān wǎn chéng bì, chū bù dé wài chéng. nài bù shí lù jìng chí huǎn xiē shí hòu, sú yún: bù qiǎo bù chéng shū. yì shì liú jǐn zuì è guàn mǎn, guǐ shén chāi qiǎn. jiāng jí chéng xià, zhī jiàn yī qún bǎi xìng xuān huá, shuō chéng yǐ bì le, wǒ men qù bà. liú jǐn yī xīn zhǐ wàng chū chéng, wén de cǐ yán, àn xiǎng: míng shì wǒ gāi bài. ruò zǎo dào jǐ bù, yǐ chū chéng le. jí xià mǎ qiān zhì chéng xià. sú yún: rén jí xīn luàn. wèn jūn shì yuē:" chéng kě dé kāi fǒu?" jūn shì xiào yuē:" kàn ěr shì gè shū shēng, mò bù fēng diān? cóng lái chéng mén jì bì, qǐ yǒu zài kāi zhī lǐ?" liú jǐn yuē:" wú yù chū chéng, tàn qīn bìng zhèng, chéng mén jì bì, jiào wǒ rú hé shì hǎo?"
盘诘将士,俱不在此。刘瑾大喜入城,想赶出外关,方好一路访问,往城外进发。又恐天晚城闭,出不得外城。奈不识路径迟缓些时候,俗云:不巧不成书。亦是刘瑾罪恶贯满,鬼神差遣。将及城下,只见一群百姓喧哗,说城已闭了,我们去罢。刘瑾一心只望出城,闻得此言,暗想:明是我该败。若早到几步,已出城了。急下马牵至城下。俗云:人急心乱。问军士曰:“城可得开否?”军士笑曰:“看尔是个书生,莫不疯癫?从来城门既闭,岂有再开之理?”刘瑾曰:“吾欲出城,探亲病症,城门既闭,叫我如何是好?”
jūn shì yuē:" nǐ jiù yǒu tiān dà de shì, yì xū lái zǎo qù bà."
军士曰:“你就有天大的事,亦须来早去罢。”
liú jǐn àn xiǎng:" nìng kě gǎn zǎo xún gè kè diàn ān xiē, miǎn de bèi xún yè guān jūn zhuàng zhe bù biàn." qiān mǎ huí zhì yī tiáo jiē shàng, yǒu shù jiān diàn mén jù kāi de, gè guà yī zhǎn míng dēng. yì yǒu xiě zhe:" gōng wén xià chǔ". yě yǒu xiě zhe" wǎng lái kè yù." liú jǐn lái yī diàn qián jiào yuē:" diàn zhǔ rén hé zài?" lǐ miàn zǒu chū yí ge rén lái, yuē:" kè guān mò fēi yào sù diàn me?" liú jǐn yuē:" zhèng shì. kě yǒu jié jìng fáng zi, bèi yī jiān yǔ wǒ xiē sù, lái rì chóng chóng yǒu shǎng." diàn zhǔ rén lián shēng dā yìng:" yǒu! yǒu! kè guān qǐng jìn nèi." liú jǐn yuē:" shì." gāng jǔ zú kuà jìn diàn mén, dàn jiàn yí ge rén zuò zài tīng qián zhuō shàng, bǎi zhe yī běn bù jí bìng bǐ mò yàn. jiàn liú jǐn jìn lái, máng zhàn qǐ shēn yī yuē:" kè guān kě qǔ chū lù yǐn, dài xiǎo rén jì shàng bù. shǎo tíng guān fǔ ruò lái, miǎn de jī chá pán jié." liú jǐn yuē:" wǒ nǎi fù jìn shū shēng, yào chū guān wài fǎng qīn, bù céng lǐng lù yǐn. kuàng wǒ yòu wú huò wù, yào lù yǐn hé yòng?" diàn zhǔ rén yuē:" wǒ men nǎi shì biān guān zhòng zhèn, pán jié bèi yán. shǒu jiāng nǎi shì xú qiān suì, fǎ lìng bǐ tā rén jiā bèi yán sù. fán kè shāng xū yǒu lù yǐn dēng bù, fāng néng tóu sù. měi yè èr gēng biàn chà yī guān yuán qián lái jī chá. ruò shōu liú wú lù yǐn zhī rén, biàn yào wèn gè wō liú xì zuò dà zuì. měi yuè hái jiāng bù jí, chéng sòng shuài fǔ yī yàn, kè guān jì wú lù yǐn, qǐng dào bié diàn, xiǎo rén bù gǎn róng liú." liú jǐn yuē:" bù fáng, wǒ yòu fēi dǎi rén xì zuò, wàng diàn zhǔ shōu liú, wǒ duō shǎng ěr de jiǔ qián." diàn rén yuē:" èr gēng shí fēn, chà guān biàn lái chá yàn, fēi dàn xiǎo rén bèi lèi, lián kè guān què yì fèi qì. qǐng zǎo wǎng bié diàn wèi biàn." liú jǐn bù dá, biàn qiān mǎ zǒu guò gé diàn. nà gé diàn zhǔ rén, zǎo tīng dé míng míng bái bái. biàn wèn yuē:" kè guān wú lù yǐn me?" liú jǐn yuē:" wèi zēng lǐng dé lù yǐn." diàn zhǔ yuē:" jì wú lù yǐn xiǎo rén bù gǎn róng liú." liú jǐn fā jí yuē:" wǒ yòu bú shì dǎi rén, hé gù rú cǐ dǎn qiè? wǒ yòu bù bái chī ěr de dōng xī, zěn de zhǐ bù róng wǒ sù yī yè?" diàn zhǔ yuē:" kè guān bù bì fā nǎo. shí dìng guó gōng fǎ lìng sēn yán. zhǐ duō duō de zuì le." liú jǐn nù qì chōng chōng yuē:" wǒ jiù dào bié diàn ān xiē hé fáng?"
刘瑾暗想:“宁可赶早寻个客店安歇,免得被巡夜官军撞着不便。”牵马回至一条街上,有数间店门俱开的,各挂一盏明灯。亦有写着:“公文下处”。也有写着”往来客寓。”刘瑾来一店前叫曰:“店主人何在?”里面走出一个人来,曰:“客官莫非要宿店么?”刘瑾曰:“正是。可有洁净房子,备一间与我歇宿,来日重重有赏。”店主人连声答应:“有!有!客官请进内。”刘瑾曰:“是。”刚举足跨进店门,但见一个人坐在厅前桌上,摆着一本簿籍并笔、墨、砚。见刘瑾进来,忙站起身揖曰:“客官可取出路引,待小人记上簿。少停官府若来,免得稽查盘诘。”刘瑾曰:“我乃附近书生,要出关外访亲,不曾领路引。况我又无货物,要路引何用?”店主人曰:“我们乃是边关重镇,盘诘倍严。守将乃是徐千岁,法令比他人加倍严肃。凡客商须有路引登簿,方能投宿。每夜二更便差一官员前来稽查。若收留无路引之人,便要问个窝留细作大罪。每月还将簿籍,呈送帅府一验,客官既无路引,请到别店,小人不敢容留。”刘瑾曰:“不妨,我又非歹人细作,望店主收留,我多赏尔的酒钱。”店人曰:“二更时分,差官便来查验,非但小人被累,连客官却亦费气。请早往别店为便。”刘瑾不答,便牵马走过隔店。那隔店主人,早听得明明白白。便问曰:“客官无路引么?”刘瑾曰:“未曾领得路引。”店主曰:“既无路引小人不敢容留。”刘瑾发急曰:“我又不是歹人,何故如此胆怯?我又不白吃尔的东西,怎的只不容我宿一夜?”店主曰:“客官不必发恼。实定国公法令森严。只多多得罪了。”刘瑾怒气冲冲曰:“我就到别店安歇何妨?”
wèi zhī bié diàn kě néng ān xiē fǒu, qiě kàn xià huí fēn jiě.
未知别店可能安歇否,且看下回分解。